Nghe vậy, nàng theo bản năng duỗi tay ra muốn vén khăn voan lên, muốn nhìn tình hình bên ngoài một chút.
Hỉ nương bị dọa sợ, lập tức giữ bàn tay của nàng, nắm thật chặt, ngăn cản động tác của nàng: "Ôi chao, quận chúa của ta ơi, khăn voan này một khi trùm rồi là không được vén lên! Phải chờ tân lang quan đến vén lên! Đây chính khăn voan đỏ được chủ trì chùa Quốc Phật khai quang đó! Pháp lực vô biên, có thể bảo đảm phu thê cử án tề mi, ân ái cả đời, con cháu đầy đường! Nếu ngài vén lên thì sẽ không có hiệu quả!"
Ôn Noãn bất đắc dĩ cười: "Ma ma yên tâm, ta không vén lên là được!"
Mặc dù nàng không tin nàng và Nạp Lan Cẩn Niên có thể cử án tề mi, ân ái cả đời là dựa vào chiếc khăn voan đỏ đã khai quang này, nhưng mà Ôn Noãn cũng không phải một người thích gây thêm phiền toái cho người khác, dù sao những thứ lễ tiết, tập tục này cứ nhập gia tùy tục là được.
Còn nữa, cái khăn voan đỏ này là làm bằng lụa mỏng trong suốt, mặt trên dùng chỉ vàng và sợi tơ ngũ sắc thêu đồ án long phượng trình, mơ hồ có thể nhìn thấy tình hình bên ngoài, nhưng mà là cách một lớp màu đỏ và một ít hình thêu, nhìn có điểm không thoải mái mà thôi.
Nhưng tốt xấu gì cũng có thể nhìn thấy được.
Bên ngoài sân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play