Trên chiến trường đao kiếm không có mắt, không có võ tướng nào dám chắc chắn mình có thể bình an trở về.
Ôn Thuần cũng không có nhận: "Cái này không vội".
Vương Kiêu giả vờ tức giận: "Ta cho nương tử của cháu, cũng không phải cho cháu! Cữu công gia nhờ cháu làm chút chuyện cũng không được?"
Có lẽ Ôn Noãn cũng hiểu được những tướng sĩ trước khi ra trận đều sẽ dặn dò thật tốt về những điều ấp ủ trong lòng, kể cả chuyện lo hậu sự, nàng nói: "Đại ca, nhận lấy đi! Chờ cữu công gia trở về, người lại cho huynh thêm một phần, như vậy là đã kiếm được một số tiền lớn!"
Vương Kiêu nhìn về phía Ôn Noãn. cười nói: "Cháu xem, Noãn nhi biết tính toán thế nào! Cháu thân là đại ca phải học tập nàng một chút! Không phải chỉ biết đọc sách là được! Đừng tưởng ngâm được hai bài thơ hay đã là giỏi, thiên hạ này vẫn phải cần người có võ công bảo vệ, cháu xem thân thể của mình đi".
"Cữu công gia, cháu đã biết! Chắc chắn cháu sẽ luyện võ thật tốt!" Ôn Thuần vội nhận lấy rồi liên tục gật đầu đáp lời.
Trong lòng hắn chỉ đành chịu, hắn chỉ biết đọc sách bao giờ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT