Hộ Bộ thượng thư trả lời lại bằng một giọng mỉa mai: "Chuyện có nặng có nhẹ, bạc đều là phải dùng ở trên lưỡi dao, đất nước lâm nguy tất nhiên phải lo trước! Đê đập ở huyện Thanh Hà năm nào cũng tu sửa, triều đình mỗi năm cũng ra không ít bạc, nhưng ông vẫn chưa tu sửa cho tốt, nếu lần này Hoàng đại nhân không đưa ra được một phương án có thể giải quyết triệt để thì người của ta vẫn sẽ không chi bạc! Dù sao có chi thì hàng năm vẫn có lũ lụt! Bạc cũng đều bị nước lũ cuốn đi hết rồi!"
Công Bộ thượng thư tức đến ngã ngửa, chỉ vào Hộ Bộ thượng thư nói: "Ông là đang mặc kệ sự sống chết của người dân ở huyện Thanh Hà sao!"
Hộ Bộ thượng thư trừng mắt nhìn ông ta một cái: "Là do ông vô dụng, lãng phí thuế má của người dân!"
"Ông!"
Thấy hai người đã tranh cãi với nhau, Hoàng thượng chỉ cảm thấy đau đầu vô cùng, ông lập tức nói: "Được rồi! Cử binh đi đến biên cảnh năm nước là chủ ý của trẫm đã quyết, trẫm chỉ muốn biết mọi người có cách nào để điều động binh mã trong âm thầm cùng với kế sách đối phó tốt hơn, nếu không có thì không cần nhiều lời! Nếu được thì cứ viết mật chiếu dâng lên, các vị ái khanh bây giờ còn có chuyện gì muốn tấu nữa không?!"
Công Bộ thượng thư lập tức nói: "Hoàng thượng, mực nước của huyện Thanh Hà càng ngày càng dâng cao, nếu không..."
Hoàng thượng giơ tay lên ngăn ông ta nói tiếp: "Việc này Phương ái khanh nói không sai, huyện Thanh Hà từ trước tới giờ đã chi ra hơn mười vạn lượng bạc. Nếu Hoàng ái khanh không tìm ra được cách giải quyết triệt để thì số bạc này trẫm cũng không chi nữa! Còn có, ái khanh vẫn nên nhanh chóng nghĩ cách thu xếp chỗ cho dân chúng huyện Hà Thanh thật tốt, cố gắng giải quyết tốt chuyện lũ lụt! Nếu có dân chúng nào bị lũ lấy mất tính mạng, làm ngập ruộng thì trẫm sẽ hỏi tội ngươi!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play