Ôn Noãn vừa nghe đã biết, Hoàng Thượng cũng không muốn nhân cơ hội này bắt lấy Nam Cương quốc.
Hoặc là nói Hoàng Thượng không có dã tâm kiến công lập nghiệp, nhất thống thiên hạ, ông ấy chỉ muốn bảo vệ tốt địa bàn của mình, làm thật tốt vị trí Hoàng Thượng của Nạp Lan quốc, sau đó lưu danh thiên cổ. Không muốn bị người đời sau nói ông ấy là bá chủ.
Suy nghĩ cẩn thận ý nghĩ của Hoàng Thượng, Ôn Noãn cũng không nói lén lút phái ra mấy vạn binh đi, cùng quang minh chính đại phái ra mười vạn đại quân đi sẽ mang lại hiệu quả sẽ không giống nhau.
Đây rõ ràng là nói cho người của quốc gia khác, Nạp Lan quốc bọn họ không đủ binh lực, không dám đồng thời đối đầu với 4 nước, chỉ là đề phòng bọn họ xuất binh và kéo dài thời gian.
Nhưng mà Ôn Noãn biết, Hoàng Thượng có chuyện Hoàng Thượng muốn lo, ông ấy gánh vác an nguy cùng sinh kế của toàn bộ bá tánh Nạp Lan quốc, an ổn, của toàn bộ giang sơn, vì vậy ông ấy không thể thua nổi!
Hơn nữa Hoàng Thượng trời sinh tính tình hiền lành, không hiếu chiến, thậm chí rất dễ dàng thỏa mãn. Ông ấy lấy mục tiêu làm Nạp Lan quốc phồn vinh hưng thịnh, bá tánh an cư lạc nghiệp làm mục tiêu cả đời, giờ ngươi bảo ông ấy đột nhiên cường thế như vậy, đồng thời khiêu khích với 4 nước để nhất thống thiên hạ, không đến vạn bất đắc dĩ mà lại phải thay đổi mục tiêu lớn cả đời, ông ấy không làm được. Trừ phi 4 nước thật sự tới phá hỏng mục tiêu cả đời của ông ấy thì ông ấy mới có thể động lên.
Không chỉ có Hoàng Thượng như vậy, Ôn Noãn còn phát hiện rất nhiều đại thần Nạp Lan quốc đều là như thế, đều không phải là người có dã tâm bừng bừng, chỉ thích xử lý tốt địa bàn của mình là được, đương nhiên người khác tới đoạt của bọn họ ba phần cũng không được, nhưng bọn họ chưa bao giờ nghĩ tới việc sẽ đi khiêu khích quốc gia khác, đi khai thác một vài thổ địa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT