Ôn Noãn ám chỉ nói: "Vẫn nên trồng đi, miễn cho trong lòng Bát công chúa lo lắng, người có thai tốt nhất là nên giữ cho thể xác và tinh thần vui vẻ, cả ngày lo lắng sốt ruột sẽ không tốt. Quốc Vương bảo chúng ta tùy tiện trồng cây ăn quả là muốn Bát công chúa vui vẻ. Cũng là đạo lý này, Bát công chúa biết ngươi thích những hoa cỏ này, xin ta trồng sống chúng nó cũng là vì muốn ngươi vui vẻ hơn."
Ôn Noãn là gõ một hồi chuông cảnh báo cho An Bố Nhĩ, thuận tiện cũng cảnh cáo Đa Nhĩ Nhã một chút.
An Bố Nhĩ nghe xong cảm thấy có lẽ chuyện này còn nghiêm trọng hơn tưởng tượng của hắn, hắn nghiêm túc nói: "Tôi đã biết. Vậy trồng đi, để tôi trồng là được!"
An Bố Nhĩ cười nói với Bát công chúa: "Nguyệt Nhi, ta trồng cây ăn quả, trồng hoa cho nàng và con, làm cho sau này bọn họ có thể ăn trái cây, có hoa để ngắm nhìn!"
An Bố Nhĩ vén tay áo lên, cầm lấy cái xẻng tiếp tục làm.
Đa Nhĩ Nhã cắn chặt răng, nàng ta đắc tội Tuệ An quận chúa lúc nào!
Đáng tiếc không còn ai để ý tới nàng ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play