Bát công chúa nghe vậy cười nói: "Chữ viết của Canh Du đều được Hàn tiên sinh khen ngợi, nếu như ngươi chép sách cho ta, ta nhìn sẽ thấy tự ti! Ta và ngươi đều cùng nhau đi theo Hàn tiên sinh học tập! Nhưng chỉ có ta luôn bị mắng! Đời này đều không muốn thấy chữ của ngươi!"
Mọi người nghe vậy thì cười ha ha.
Hàn Thi Ngữ hâm mộ nhìn Hàn Canh Du.
Nàng cũng là người học chung với Bát công chúa, chỉ là có lẽ do cha mẹ mất sớm, Bát công chúa khinh thường mình, cho nên không thích chơi với chính mình.
Đương nhiên trong lòng Hàn Canh Du lúc này cũng ảo não, sao nàng lại không nghĩ tới việc chép sách để thêm trang chứ, như vậy về sau mỗi khi Bát công chúa buồn, lấy sách của ai ra xem là có thể nhớ tới người đó, xem sách của người nào, không phải là tương đương với việc có người đó làm bạn ở bên cạnh nàng sao?
Chẳng qua hiện tại cũng không muộn, Bát công chúa gả đến Lan Lăng Quốc chính là chuyện cả đời.
Nàng cũng cười nói: "Bát công chúa muốn đọc sách gì cũng có thể nói cho thần nữ, thần nữ cũng nguyện ý chép một quyển cho Bát công chúa!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play