An Bố Nhĩ nghe giọng mọi người chua lòm thì cất cao giọng nói: "Hoàng Thượng, ngự trù của Nạp Lan quốc có tài nghệ thật cao siêu, thế mà lại làm thức ăn thành một bức tranh núi sông đồ sinh động như vậy! Từ trước đến nay Lan Lăng quốc vẫn luôn mồm to ăn thịt, tôi còn không chưa từng gặp thức ăn nào tinh xảo như vậy! Hôm nay thật sự được mở rộng tầm mắt! Chẳng lẽ những nước lớn có lịch sử lâu dài trong Trung Nguyên đều chế biến thức ăn tinh xảo như vậy sao? Tôi gấp không chờ nổi muốn nếm thử!"
Hoàng Thượng vui tươi hớn hở nói: "Ha ha, được! Mau phân xuống cho đại sứ của các quốc gia nếm thử đi! Nhưng mà món ăn của các quốc gia khác có phải như vậy hay không, đã nhiều năm rồi trẫm không rời khỏi Nạp Lan quốc, nên thật sự không biết! Dù sao đây là lần đầu tiên Nạp Lan quốc nghĩ ra cách làm như vậy! Đây là một loại cảnh giới!"
Hồng Lư Tự Khanh lập tức tiếp lời, nói: "Hoàng Thượng, vi thần đã đi sứ đến bốn quốc gia khác, thức ăn trong quốc yến của bốn quốc gia khác vẫn như cũ là chú ý sắc hương vị hình, nhưng mà ý cảnh như vậy thì bọn họ không có chú ý tới!"
An Bố Nhĩ bày ra vẻ mặt sùng bái nói: "Nạp Lan quốc quả nhiên quốc phú dân an, phồn vinh hưng thịnh, là nước lớn của Trung Nguyên! Nếu không phải thì sao thức ăn lại có thể có sự theo đuổi nhiều như vậy, làm bá tánh ăn no chính là một vấn đề vô cùng đau đầu! Cũng chỉ có Nạp Lan quốc nghiên cứu ra lương thực có sản lượng mỗi mẫu ngàn cân mới có thể ở phương diện thức ăn theo đuổi cảnh giới cao nhất! Các ngươi nói có phải không? Vấn đề cơm ăn của bá tánh, các ngươi đã giải quyết được chưa?"
An Bố Nhĩ quay đầu nhìn về phía đoàn sứ giả của bốn quốc gia khác hỏi.
Vẻ mặt của hắn rất có tình ý, rất chân thành, hỏi cũng vô cùng nghiêm túc!
Sứ giả bốn quốc gia: "..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT