Thất hoàng tử thấy đầu to cả ra, chỉ nghĩ đến ví dụ thường tình: "Nhi thần nghĩ chính là khuyến khích dân chúng mở rộng đất hoang càng nhiều thì sẽ càng có nhiều lương thực, rau dưa, như vậy sẽ có thừa lương thực, cuộc sống mỗi ngày cũng sẽ trở nên tốt hơn! Còn có sửa nhiều đường đi thì những thương nhân mới có thể đưa hàng hóa đi bán ở những nơi xa hơn! Đường đi hiện tại thật sự rất gập ghềnh! Cũng nghĩ cách để cho dân chúng có nhiều nghề để làm hơn! Sửa đường, xây cầu, sửa thủy lợi là có thể thu nhận một số lớn người dân nghèo khổ, như vậy bọn họ cũng có tiền công, có tiền công rồi chẳng phải cuộc sống cũng khá hơn một chút?! Chúng ta cũng có thể xây thêm một số chùa ở khắp nơi, như vậy cũng có thể cung cấp việc làm cho người dân, còn có xây dựng cả hành cung ở nhiều nơi."
Thất hoàng tử càng nói càng hăng hái!
Hắn thật sự rất thông minh!
Biết phụ hoàng rất để ý đến bạc! Hắn chỉ cần nói những chuyện đụng đến bạc của ông ấy thì chắc chắn phụ hoàng sẽ tức giận lập tức đuổi hắn đi!
Cái gì mà đến Hộ Bộ nhậm chức, hắn vẫn còn muốn sống những ngày tốt đẹp, mỗi ngày đều du sơn ngoạn thủy, ngủ cùng mỹ nhân, những ngày tháng đó chẳng phải rất tốt đẹp sao?
Cả đời này của hắn cũng không thiếu bạc để tiêu, cũng không thiếu nhà để ở, vì sao phải vất vả như vậy?
Dù thế nào hắn vẫn sẽ không làm, chỉ làm một Vương gia nhàn hạ!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play