"Tiểu thư khuê các, trước nay đều không đánh đố, có nhục văn nhã, mẫu thân ngươi không dạy ngươi sao? A! Thật xin lỗi, hình như ngươi không có mẫu thân, khó trách!" Nàng ta nói tới đây thì không nói tiếp nữa, cười cười sau đó quay đầu đi.
Trong lòng Đặng Lạc Sam cười lạnh, nàng ta muốn nhìn xem một lát nữa các nàng có thể lấy ra một chậu hoa Mẫu Đơn như thế nào.
Lại có thể kiêu ngạo tự tin như thế?!
Há mồm ra liền dùng đánh đố áp chế người!
Lâm Đình Nhã nghe vậy thì ý cười dừng ở trên mặt, một giây sau, nàng ấy lại thả ra một chút ý cười, hào phóng thừa nhận: "Đúng thật là mẫu thân ta không dạy ta."
Ôn Hinh cầm tay Lâm Đình Nhã, nàng quay đầu lại nhìn về phía Đặng Lạc Sam: "Ngươi nói chuyện sao cứ phải chọc vào nỗi đau của người ta thế?"
Vẻ mặt Đặng Lạc Sam vô tội: "Chẳng lẽ ta nói không phải lời nói thật sao? Chẳng lẽ nương nàng ta đã dạy nàng ta? Không phải từ nhỏ đã bị đưa đến am ni cô để sống sao? Chẳng lẽ nhận ni cô làm nương?!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT