Bị mù do độc, bị câm do độc, mẹ kế! Với những lời này, đã khiến những dân chúng đang vây xem nghĩ ra được một vở tuồng!
"Ba tuổi đã bị độc làm cho mù? Còn bị độc làm cho câm? Sau đó gửi tới am ni cô? Ta dám chắc chuyện này chắc chắn do mẹ kế làm! Khó trách cô nương này không nhận người! Là ta thì ta cũng không muốn nhận!"
"Ngươi không nghe thấy sao, ba tuổi đã bị hạ độc cho mù và câm! Người đã từng gặp trước ba tuổi ai mà nhớ rõ?!Người ta căn bản không nhận ra người kia là ai chẳng phải cũng là chuyện rất bình thường sao, làm sao có thể nhận ra!" Có bà mẹ kế ác độc như vậy, ai muốn nhận ra!
"Không thể nhận ra! Hiện tại nhìn cô nương này là biết đang được sống một cuộc sống tốt đẹp! Nếu hiện tại nhận thân, không chừng là do người mẹ kế này tham tài nên mới đòi nhận thân!"
"Có thể mặc kệ mẹ kế ác độc, nhưng cha cũng không thể không quan tâm!"
Đối mặt với lời nói của mọi người, Đàm thị lập tức nói: "Đình Nhã, rõ ràng trước đây là do bản thân con không hiểu chuyện, chơi ở trong hoa viên, còn tùy tiện ngắt một ít hoa cỏ ăn, cho nên mới trúng độc khiến cho mắt bị mù, vì sao con lại nói như ta hạ độc cho con bị mù! Oan uổng quá! Làm mẹ kế thật là khó khăn! Làm thế nào cũng không đúng! Từ khi gả về đây, con cũng mới sinh ra không được bao lâu, chuyện tiểu tiện của con đều do một tay ta xử lý! Nếu ta hạ độc con, vậy thì khi con chỉ mới mấy tháng ta đã giết con rồi, không cần dốc lòng chăm sóc cho con lớn đến ba tuổi đâu! Vì sao con lại có thể nói xấu ta ở trước mặt nhiều người như vậy chứ! Tốt xấu gì ta cũng là người mẹ kế đã nuôi lớn con!"
Nhi tử của bà ta đã chết, hai huynh muội này làm sao có thể được sống tốt!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT