Ôn Nhiên kéo lại Phong Niệm Trần đang đứng che trước mặt mình, vẻ mặt ngây thơ nói: "Phong đại ca, thần y của Thần Y Cốc chính là có lòng dạ thế này sao? Nàng còn là cốc chủ tương lai của Thần Y Cốc à? Không phải nói thầy thuốc có tấm lòng hiền từ à? Chỉ có từng đó lòng dạ thì còn nói gì tới việc hành y cứu đời nữa đây?!"
"Hơn nữa những bá tánh xếp hàng này đâu có đắc tội với nàng? Người đắc tội nàng là muội mà! Sao nàng lại đổ hết thuốc đi như thế?! Lòng dạ tàn nhẫn như thế mà còn gọi là thần y có tấm lòng hiền từ?"
Phong Niệm Trần phe phẩy quạt xếp, nhẹ nhàng mỉm cười: "Nha đầu ngốc, muội nghĩ xem, cẩn thận nghĩ lại xem cái gì mới gọi là thầy thuốc có tấm lòng hiền từ?! Người thật sự muốn làm việc thiện có thể bởi vì vài câu nói của một tiểu nha đầu liền không làm hay không? Thầy thuốc chân chính sẽ đổ hết thuốc đi, trơ mắt nhìn người bệnh bị bệnh tật tra tấn không?"
Giả Tĩnh Như: "..."
Các bá tánh: Suy nghĩ? Cẩn thận suy nghĩ?
Nghĩ như thế thì hình như...
Ôn Nhiên: "Muội không biết! Muội vẫn còn nhỏ, nghĩ sao thì nói vậy. Giả thần y, cô đừng trút giận lên bá tánh! Tam tỷ đã dạy ta, giận chó đánh mèo là không đúng đâu! Người lớn không nên so đo với trẻ con!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT