Cơ thể Vương Kiêu hơi cứng đờ, ông ấy làm như không có việc gì xoay người lại, đùa nghịch ống tay áo một chút, vẻ mặt ảo não nói: "Vừa rồi đi đường có chút vội, quần áo không cần thận bị mắc vào cành hoa, rách rồi.
Vi phu nghĩ có nên quay về thay đổi một bộ quần áo khác lại đến gặp phụ vương. Nhưng mà quay về đổi một bộ quần áo khác sẽ chậm trễ một chút thời gian, không đổi thì lại quá thất lễ. Sao quận chúa lại đến đây?"
"Ta đến đưa canh sâm cho phụ vương, nghe mẫu hậu nó tối hôm qua phụ vương thức một đêm không ngủ."
Vương Kiêu nhìn thoáng qua tỳ nữ phía sau Hoài Nguyệt quận chúa, đúng là đang bưng một cái khay, trên đó có một cái chén.
Vừa rồi ông ấy nghe quá tập trung, Hoài Nguyệt đi đường vẫn luôn rất nhẹ nhàng, tỳ nữ này là người có võ công, bước chân uyển chuyển nhẹ nhàng, thế nên không có chú ý thấy bọn họ đến gần.
Hoài Nguyệt quận chúa đi đến bên người ông ấy, nhìn thấy trên ống tay áo của ông ấy thật sự bị thứ gì kéo rách một chút, bà ta khẽ mỉm cười: "Chuyện như vậy phụ vương sẽ không trách tội, lại nói phu quân có lòng che giấu, cũng chưa chắc phụ vương sẽ phát hiện ra. Không phải sao?"
Đáy lòng Vương Kiêu căng thẳng: "Vi phu vẫn nên trở về thay đổi một bộ quần áo khác đi!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT