Vẻ mặt Ôn Ngọc khinh thường đánh giá trên dưới Ôn Noãn cùng mấy người Ôn Hinh một cái, lắc đầu: "Quận chúa? Quận chúa thì thế nào? Ta còn là tỷ tỷ của quận chúa đâý! Ta không chỉ là tỷ tỷ của quận chúa, ta còn là muội muội của phi tử đại hoàng tôn! Cần gì hành lễ với ngươi?
Làm sao vậy? Đây là biết bản thân ở kinh thành rất nhanh sẽ không còn kiêu ngạo được nữa, cho nên bắt đầu đi nhặt rác rưởi sao?
Ta nói cho ngươi, hiện tại ngươi quỳ trên mặt đất, dập đầu xin lỗi với ta, nói một tiếng 'nhị tỷ, thật xin lỗi, ta biết sai rồi, cầu ngươi buông tha ta'! Sau đó đem những khối ngọc bội bên hông ngươi, châu thoa trên đầu, tặng cho ta, coi như nhận lỗi! Ta sẽ tha thứ cho việc ngươi bất kính với người tỷ tỷ này! Chờ ngày chỗ dựa của quận chúa là ngươi ngã xuống, người quận chúa như ngươi cuối cùng cũng không kiêu ngạo nổi nữa! Chờ ngươi bị chém đầu, ta sẽ cứu ngươi một mạng!"
Ôn Ngọc ở vườn hoa đã mấy ngày, còn không biết phủ Đại hoàng tử đều bị trọng binh vây quanh.
Ôn Hinh nghe vậy tức giận bật cười: "Ngươi có bệnh đấy à! Đừng nhận loạn thân thích! Với lại ai bị chém đầu còn không biết đâu!"
Ôn Noãn lại trực tiếp lưu loát hơn nhiều, mũi chân nàng đá một cái, một cục đá cứ thế bay lên, đánh trúng đầu gối Ôn Ngọc.
Đầu gối Ôn Ngọc đau xót, cứ thế quỳ xuống!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT