Khi ăn cơm, chỗ của nam nữ đều được tách ra.
Bàn của nữ, Xương Bình bá phu nhân nhìn Ôn Hinh cười: "Dáng vẻ của Ôn nhị cô nương thật đẹp, mọi người đều nói bụng có văn chương thì khí chất sẽ trở nên cao quý, khí chất này của cô so với Hàn Thi Vận, con gái của Hàn Lâm đại học sĩ còn mạnh hơn, chắc chắn cầm kỳ thi họa mọi thứ đều biết nhỉ! Mọi người từ nhỏ đã học ở trong trường gia tộc, hay là mời phu tử đến dạy riêng?"
Lời này của Xương Bình bá phu nhân vừa nói ra, cả một bàn đều yên lặng.
Ôn Hinh cười yếu ớt: "Dạ không có, cầm kỳ thi họa mọi thứ cháu đều không biết, chỉ có nấu ăn thì biết một ít. Chúng cháu đều xuất thân từ nhà nông, Xương Bình bá phu nhân không biết sao? Hộ nông dân sao có thể đi học ở tộc học, cần gì mời phu tử? Cháu chỉ học được vài câu nói và một số nguyên tắc làm người từ cha cháu. Một trong thái độ đúng mực của làm người chính là nhìn thấu nhưng không nói ra."
Nàng nói những lời này rất thẳng thắn vô tư, cũng không hề cảm thấy xuất thân từ nhà nông có gì không tốt.
Không yếu đuối, không xấu hổ, thoải mái thanh thản.
Tất nhiên cũng phải đáp trả trở về.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play