Thực ra, nếu trong nhà có ai bị bệnh, thuốc mua về nhà cũng được đun đi đun lại nhiều lần cho đến khi thuốc không còn mùi, mới vứt bỏ.
Sau khi họ lấy thuốc xong, nam nhân bế đứa trẻ từ tay nữ nhân rồi rời khỏi hiệu thuốc.
Ôn Noãn bước lên trước nói với chưởng quầy: "Chưởng quầy, ta sắp phải đi xa nhà, ngươi hãy chuẩn bị cho ta mỗi một loại thuốc viên, rượu thuốc và bột thuốc trong hiệu thuốc của ngươi."
Chưởng quầy: "Ngươi đi xa nhà chuẩn bị mấy viên cảm gió và tiêu chảy là được đúng không?"
Ôn Noãn cười: "Cha ta nói lo trước khỏi họa, nên chuẩn bị trước thì tốt hơn! Trong nhà có già có trẻ, trong hiệu thuốc của chưởng quầy có thuốc viên, rượu thuốc, bột thuốc gì đó thì chuẩn bị cho ta mỗi thứ một phần đi!"
"Ha ha, cha ngươi đúng là một người cẩn thận, được thôi! Vậy ta đi chuẩn bị cho ngươi!" Chưởng quầy nhìn quần áo thì đã biết bọn họ không thiếu tiền, hơn nữa nghe giọng nói cũng không giống người của nước Đông Lăng, nên cũng không thuyết phục nữa.
Xoay người lấy thuốc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play