"Bà nội, hình như cháu nhìn thấy xe ngựa của tứ biểu thúc đi vào phố Ngự Kim." Tống Cẩm Tú sốt ruột lôi kéo ống tay áo của Ôn Bảo Trân, ngạc nhiên nói.
Xe ngựa vội vàng lướt qua, đã qua khỏi đầu phố Ngự Kim.
Ôn Bảo Trân nhìn thoáng ra bên ngoài, không nhìn thấy cái gì cả, sau đó bà ta cảm thấy không hứng thú nên buông rèm xuống: "Cháu nhìn nhầm rồi!"
Bên trong phố Ngự Kim đều là những người có thân phận tôn quý nhất toàn bộ châu phủ, nghe nói là quê quán của rất nhiều trọng thần triều đình ở kinh thành, làm sao người tứ phòng có thể đi vào được.
Tống Ngọc Đình cầm một miếng bánh ngọt trên bàn, nhét vào trong miệng, hàm hồ nói: "Nói không chừng tên tên chân đất kia đi làm xa phu đó!"
Ôn Bảo Trân nghe vậy, trong mắt hiện một tia khinh bỉ: "Làm xa phu cho gia đình phú quý, thỉnh thoảng còn được thưởng một chút, nhưng muốn dựa vào chút tiền công và tiền thưởng này nuôi ba nhi tử đọc sách thì đúng là có chút mơ mộng viễn vông!"
Cho nên, không có bạc, dù nhi tử có tiền đồ cũng là lời nói nhảm nhí!
Nếu Vương thị tới cầu xin bà ta, nói không chừng bà ta sẽ giúp đỡ một chút!
Đáng tiếc Vương thị kia không cho bà ta sắc mặt tốt, hơn nữa ba huynh đệ Ôn Thuần cũng mới bắt đầu đọc sách, cho dù có danh sư chỉ dạy thì cũng không thể làm nên trò trống gì!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT