Tôi khóc nấc lên.
Khóc vì sự tiếc nuối của mình, cũng vì sự ấm ức mà Thư Hách đã chịu đựng.
Ngay vào lúc này tôi đang rất mong mình có thể được nép vào lòng anh.
Nhưng lúc nãy tôi đã đẩy anh ra xa mình rồi.
Tôi che đôi mắt của mình lại, cúi rạp đầu xuống, nghẹn ngào gọi tên anh: “Thư Hách…”
“Anh ở đây.”
Hai cánh tay mạnh mẽ và ấm áp đã ôm tôi vào lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT