Sau khi phong tỏa thành phố được gỡ bỏ thì ba mẹ đã vội vàng bắt đầu thực hiện kế hoạch du lịch hưởng tuần trăng mật của hai người.
Không còn cách nào khác, tôi bị họ đưa đến nhà mẹ nuôi, gửi nhờ tận nửa tháng.
“Nào Bội Bội, mẹ nuôi giới thiệu với con nhé.”
Mẹ nuôi tôi họ Hách, là một người rất nhiệt tình. Vừa bước vào cửa thì đã ôm lấy tôi, giới thiệu cho tôi một anh chàng đẹp trai cao tận một mét tám.
“Nó là anh con đấy, tên Thư Hách, vừa mới từ nước ngoài về.”
Nhưng ngay sau đó thì tôi lại phải há hốc mồm, chôn chân đứng yên ở đó.
Bởi người có gương mặt đẹp trai này là chính là người mà tôi đã thèm thuồng được trói lên giường mình cả nửa năm nay!
Đây chính là bạn trai qua mạng tôi quen cách đây một năm, ID là Cục cưng to bự của liên tâm.
Thư Hách nhìn lướt qua tôi một cái: “Chào nhé nấm lùn.”
Cái gì! Cục cưng to bự nói đầy những lời yêu thương ngọt ngào ấy lại là một người độc mồm độc miệng như thế sao!
Tôi không theo kịp sự thay đổi này, bắt đầu hoang mang rồi đây.
“Thằng nhóc chết tiệt nhà con, ăn nói kiểu gì thế!” Mẹ nuôi bước đến bên cạnh Thư Hách vỗ lên vai anh: “Con nói chuyện với Bội Bội đi nhé, mẹ đi chợ đây.”
Thư Hách mất kiên nhẫn quay đầu nhìn đi nơi khác, không ừ hử gì cả.
Mẹ nuôi lại bước đến ôm tôi, an ủi: “Bội Bội à, không cần khách sáo đâu, cứ xem đây như nhà mình đi.”
Tôi thẫn thờ gật đầu.
Đợi khi mẹ nuôi rời đi rồi thì tôi ngồi không được, đứng cũng không xong, làm gì cũng thấy không tự nhiên.
Khoan hãy nói đến việc bạn trai qua mạng của mình đang đứng trước mặt tôi.
Mà hơn hết người này còn là một kẻ độc mồm độc miệng nữa chứ!
Sự thay đổi, khác nhau một trời một vực thế này khiến não tôi không load kịp nữa rồi.
Ngay vào lúc này đột nhiên điện thoại rung lên.
Tôi cúi đầu nhìn xuống, màn hình hiển thị lên tin nhắn của “Cục cưng to bự”.
“Cục cưng à, mẹ anh dắt về một cô nấm lùn, có thể là cố ý muốn sắp xếp để anh xem mắt đấy! Nhưng em yên tâm đi, trái tim này của anh chỉ có em, chỉ nhớ em, chỉ yêu em mà thôi.”
Tôi liếc mắt nhìn dòng tin nhắn đó, tức đến mức khóe miệng giật lên.
Hơ hơ, trên mạng thì gọi tôi là cục cưng, còn ngoài đời thì lại mắng tôi là nấm lùn. ( truyện trên app T Y T )
Bạn trai như thế tôi còn giữ lại đến năm sau mới chia tay à?
Huống hồ cái gì gọi là cố tình sắp xếp xem mắt chứ?
Bà đây đẹp đến mức hoa nhường nguyệt thẹn, trời sinh đã đoan trang, xung quanh có khi nào thiếu người theo đuổi đâu chứ!
“Nấm lùn, cô được một mét sáu không?” Thư Hách lên tiếng hỏi.
Tôi tức đến mức phải nghiến chặt răng lại!
Chẳng lẽ con người này không biết chiều cao và cân nặng của con gái đều là chuyện bí mật hết sao!
Vừa mở miệng là dùng chiều cao của mình để sỉ vả.
Ánh mắt tôi lóe lên sát ý, nghiến răng nghiến lợi nói: “Đương nhiên rồi! Tôi cao một mét sáu mốt!”
Đúng, một centimet đó là sự kiên cường cuối cùng còn lại của tôi.
Thư Hách bước đến cạnh tôi, bỗng nhiên bật cười: “Làm gì thế, muốn ăn tươi nuốt sống ai à?”
Tôi quay mặt đi, không muốn quan tâm thằng cha độc mồm này nữa!
“Kìa, cô ở phòng đó đấy.” Thư Hách tiện tay chỉ đại một căn phòng khách: “Cô tự đi dọn dẹp đi nhé.”