Cố Vân Khê lộ ra nụ cười ngọt ngào: “Chú Trần, chú xem cái ăng ten này có thể bán được bao nhiêu tiền?"
Cha Trần đã hoàn toàn phục, có vài người trời sinh thông minh, thiên phú kinh người.
“Cái này...... ăng ten phía nam bán khoảng một trăm hai, chất lượng ăng ten của cháu tốt hơn, cháu có thể tham khảo.”
Cố Hải Triều sợ ngây người, "Ăng ten đắt như vậy sao?”
Anh tính lại phí tổn, tính toán đâu ra đấy cũng chỉ mới mười mấy đồng tiền, lợi nhuận thật cao.
“Cháu nghĩ thử xem, thêm chín kênh, tương đương với thêm ba cái TV, một TV đen trắng giá mấy trăm, TV màu thì mấy ngàn, cứ như vậy cung không đủ cầu.”
Vừa nghe lời này, Cố Hải Triều lập tức cảm thấy ăng ten không đắt. “Vậy, bán cho ai đây?”
Cố Vân Khê đem mục tiêu khóa chặt lên cha Trần, cười tủm tỉm nói, "Chú Trần, chú giúp bọn cháu giới thiệu khách hàng, mỗi cây ăng ten sẽ để lại cho chú hai mươi đồng, chú thấy được không?”
Khách hàng của cửa hàng sửa chữa điện tử trùng hợp với khách hàng ăng ten ngoài trời của cô, hoàn toàn có thể lợi dụng một phần tài nguyên này.
Cha Trần lại khiếp sợ thêm một nữa, đứa nhỏ này thật sự là quá thông minh, đầu óc cực kỳ nhạy bén.
Ông còn phải nghi ngờ, đứa nhỏ này ngay từ đầu đã để mặt đến tài nguyên khách hàng trong tay ông.
Cha Trần vốn thương xót cho mấy đứa nhỏ, nhưng bây giờ phát hiện ra, người ta căn bản không cần, người có bản lĩnh vừa có cơ hội là có thể bay lên trời, xông thẳng lên trời.
Ông nổi lên tâm tư kết giao, "Không cần, không cần, chú có thể giới thiệu giúp mấy đứa, nhưng có được hay không thì chú cũng không dám cam đoan.” Cố Vân Khê cẩn thận quan sát qua hai cha con nhà này, một người tâm thiện, một người cởi mở, cũng không phải là người tâm nhãn khó tính.
“Phải muốn, chuyện nào ra chuyện nấy, chú xuát lực thì phải nhận được thù lao.” Chỉ có lợi ích ràng buộc, mới có thể ra sức đẩy mạnh tiêu thụ.
Cô nói về tình, động về lý, nói rất êm tai, làm cho cha Trầm âm thầm thán phục.
Chỉ số IQ và EQ như vậy, nhất định tương lai sẽ không tầm thường.
Cố Vân Khê đàm phán thỏa thuận với ông xong, hai bên đều có lợi, là cục diện đôi bên cùng có lợi.
Sau khi nói xong, cô ngượng ngùng cười nói, "Chú Trần, cháu có một đề nghị, không biết có được không, chú giúp cháu tham mưu một chút.”
“Cháu nói đi.” Cha Trần không dám xem thường tiểu cô nương thông minh trước mắt này nữa.
Cố Vân Khê chỉ chỉ Trần Chấn Hoa thật thà bên cạnh, "Cháu muốn để anh cả và anh Chấn Hoa cùng nhau lắp đặt ăng ten, chăm sóc lẫn nhau, cũng có thể rèn luyện một chút tài ăn nói và năng lực.”
Trần Chấn Hoa bị điểm danh thì ngây ngẩn cả người, Cha Trần cũng ngây dại, đây là muốn trói buộc cùng nhau phát triển?
Kiếp trước Cố Vân Khê là siêu cấp học bá, trong nhà làm buôn bán, mưa dầm thấm đất cho nên hiểu rất nhiều thứ.
Mấu chốt của mối quan hệ giữa người với người là lợi ích, chỉ có lợi ích vĩnh viễn, không có bạn bè vĩnh viễn.
Hơn nữa, cô cũng không yên tâm anh cả không có kinh nghiệm xã hội gì mà một mình lang bạt giang hồ, có cha con Trần gia hộ trợ cũng xem như thỏa đáng.
Đôi bên cùng có lợi mới là thứ cô theo đuổi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT