Sweet Delusion

3-


2 tháng

trướctiếp

“The boy from my dreams is now with me”

⁄⁠(⁠⁄⁠ ⁠⁄⁠•⁠⁄⁠-⁠⁄⁠•⁠⁄⁠ ⁠⁄⁠)⁠⁄

Sau khi về nhà, tôi vẫn không ngừng nghĩ về nó.

Thậm chí anh ta nhà còn cạnh tôi ấy chứ...!!

Tôi vừa ăn cơm vừa suy nghĩ, bố tôi để ý và trêu tôi các thứ. Nhưng mà tôi vẫn suy nghĩ.

Sau khi xong xuôi, nhìn lên cũng hơn 12h. Tôi về giường và cầm lên lướt điện thoại. Messenger thông báo 9+ cơ.

QB- Ê 11h59 rồi đó cậu. Trả lời đi. 🫶🏻

QB- 12h01 rồi đó!

QB- Cậu đi đâu vậy?

QB- Im lặng là đồng ý nha!

QB- Trốn hả? Chiều tớ sang nhà cậu!

MH- Ý khoan, đợi xí.

QB- Đây rồi, trả lời đi. Tớ biết cậu cũng thích tớ mà!

MH- Ừ thì ye. Nhưng sao mày biết?

QB- Đồng ý rồi thì chiều tớ qua chở nhé!

MH-Ủa?

Tôi nhắn thêm vài câu nữa nhưng anh ta off rồi…

Trưa tôi cũng chả buồn ngủ, vừa nằm bất an suy nghĩ, vừa nghe nhạc.

Đúng 1h15p, tôi rời giường và chuẩn bị đồ đi học. Khi tôi vừa mở cửa nhà, dắt xe điện ra, tôi nghe thấy nhà bên cạnh có động tĩnh gì đó. Không để tâm lắm nên tôi đóng cửa lại, lên xe và chuẩn bị lái đi, không ngờ cửa cổng nhà anh có tiếng lớn vô cùng, kèm theo đó là giọng anh.

“Hy!! Hy!!! Đợi tớ...!!! Tớ chưa kịp chải đầu nữa...!!”

Tay anh mở cổng, anh còn đi dép lê, tóc bù xù, miệng ngậm túi sữa. Anh mở cổng rồi mỉm cười.

“Vào nhà anh chơi, giờ nắng lắm”

“Không, t..tao còn đi gọi bọn An Nhiên nữa...”

“Mới 15 mà”

“K...không, vậy tớ đi”

“Ái chà, Mộc Hy à cháu!”

Tôi giật mình quay ra, mẹ ảnh hả? Nhưng người phụ nữ này khác...có lẽ là má hai của anh. Cô ấy trông trưởng thành và ăn mặc sang trọng lắm.

“Cô là Lộc Châu, chồng của cô Tuyền.”

“D...dạ..Chồng ạ...!? À, vậy...ý là cô là bố của Quốc Băng ạ?”

“Đúng rồi, cháu như này bảo sao thằng cu nhà cô nhắm tới, yêu nhau rồi á hả ~? Vào nhà chồng chơi tý đi cháu”

“D....dạ thôi ạ! Cháu đi học-”

“Nhìn kìa, đường tàu đang chắn đấy, đứng đó có mà nóng chết. Vào đi”

Ừ. Nhà tôi muốn sang đường phải đi qua đường tàu thì mới được. Hết cách, tôi đành đá xe vào sân nhà họ.

“Ngồi đi cháu”

“D..dạ...”

Cô Châu lấy cốc , rót nước gì đó trong tủ lạnh.

“Uống sữa đi cháu, uống mát tý!”

“Cháu sợ viêm họng ạ...”

“Gớm không phải ngại, mốt cô nói cho mẹ cháu biết hết. Thằng cu nhà cô cái gì cũng biết, ngu mỗi cái tật là mồm mép hỗn xược thôi cháu ạ.”

Tôi chỉ cười cho qua, cầm cốc uống 1 ngụm.

Mát thật, thôi mời thì uống.

“Mẹ cái thằng kia! Mày xong chưa!? Lề mà lề mề”

“Im đi bà già, đợi xí”

Anh đi trên tầng xuống, còn cầm thêm túi gì đó nữa . Cô Châu nhìn cậu ta chỉ chèm chẹp rồi vào phòng. Anh ta mỉm cười với tôi.

“Uống đi, 25 rồi đấy”

“À...ừm”

“Sau này nhớ bảo là vâng chồng”

“Mơ à....!?”

Tôi thở dài, sau đó thì cũng đi học.

Trời thì nắng to mà lại còn nóng, tôi còn chở người đằng sau nữa. Khi rẽ vào đường trường, anh ngồi sát sau lưng tôi, mỉm cười.

“Ăn gì cho mát không?”

“Vừa uống ở nhà cơ mà...?”

“Nhưng mà thèm lắmmmmm”

Anh dựa cằm vào vai tôi, nhưng mà bộ ảnh không để ý à!?

“Đừng!! Người ta nhìn..!!”

“Kệ ...cho người ta thấy cậu thuộc sở hữu của tớ”

“Đ...điên...”

“Ê rẽ vào đây đi, mua ít đồ mát cho bạn của cậu luôn!”

“Thôi, tớ mua cho chúng nó sau, cậu mua đồ cậu thì mua...”

“Hứ”

Anh ta hứ 1 cái, tôi không hiểu sao lại thấy đáng yêu.... Ý..!?

Lúc sau, anh đi ra với túi bóng khá nhiều đồ.

“Èo, ăn lắm vậy?”

“Đâu, cho bạn của cậu nữa mà”

“Bảo không cần mà”

“Kệ đi, vào trường thôi!!”

Tôi hết nói, gạt chân chống lên rồi lái đi vào sân trường.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp