Sweet Delusion

1-


2 tháng

trướctiếp

“The boy from my dreams is now with me”

(⁠灬⁠º⁠‿⁠º⁠灬⁠)⁠♡

Anh với tôi bằng tuổi nhau.

Tên tôi là Mộc Hy . Tôi thì trông bình thường, không quá xinh hay xấu, nhiều người nói có lúc ưa nhìn, có lúc xấu như ma.

Anh thì là Quốc Băng, đương nhiên ngược lại. Đẹp trai (với tôi) , ưa nhìn với mọi người, học giỏi, toàn trên 8 điểm, giỏi bộ môn thể thao như bóng đá, cầu lông, bơi. Dù anh ta có quả tóc chả thầy cô nào thích, nhưng sự xuất sắc của anh ta cũng khiến thầy cô bỏ qua dần.

Mà...nghe như tôi có bạn trai đủ 4 tế ấy..? Ừ, vì đó là trí tưởng tượng của tôi mà.

 ┐⁠(⁠´⁠ー⁠`⁠)⁠┌ ________________________(⁠◕⁠દ⁠◕⁠)

Anh chuyển đến cạnh nhà tôi, cũng phải gần cuối năm lớp 8. Anh đã thu hút tôi bởi căn nhà 3 tầng rộng như biệt thự, chỉ trách ngõ xóm nhà tôi không đủ rộng để gia đình anh ta hơn thế nữa. Tôi nghe nói người ta không mấy thích gia đình anh lắm, vì anh có 2 mẹ , anh là kết quả thành công của việc thụ tinh nhân tạo. Má 2 của anh được gọi là trụ cột của nhà, vì má 2 ảnh làm nghề tài chính và rất nhiều tiền.

Thực sự thì xóm của tôi tôi chả quen ai ngoài mấy đứa cùng tuổi thôi, nên anh đến tôi cũng không ra làm quen. Tôi chỉ quan tâm đến bias của tôi trên bộ Anime nào đó mà thôi.

Ngắm họ khiến tôi vui hơn nhiều.

Cho đến 1 ngày, tôi ngồi trong lớp đang tương tư đến bias thì tôi thấy có dáng 2 người "quen". Cô Thư Xuân, cô giáo chủ nhiệm lớp tôi liền chạy ra và nói chuyện vui vẻ với 2 người đó. Rồi 1 lúc sau, anh được cô dẫn vào lớp.

"Đây là bạn học mới lớp mình, tuy chuyển hơi muộn, nhưng mong các em hãy giúp đỡ bạn này nhá!" - Cô Xuân mỉm cười, tìm kiếm 1 chỗ cho anh ngồi .

Tôi thấy anh như tin vào câu : Yêu từ cái nhìn đầu tiên. Tôi muốn anh ngồi xuống cạnh tôi , nhưng mà...tôi đang ngồi cạnh 1 người khác rồi. Dù có được, chưa chắc tôi đã bắt chuyện với anh.

Ra chơi, cả lớp vẫn bình thường, chỉ là đám con trai xúm lại với nhau, trêu anh, vì anh có quả tóc "Jellyfish haircut" á. Mấy khứa đó trêu anh 'cắt moi dài' , đứa bảo đầu như rẻ rách, đứa thì khen và ngưỡng mộ anh.

Hết ra chơi tiết đầu, lại vào tiết học. Thầy cô nào cũng hơi khó chịu với quả đầu nổi bật của anh, trông đẹp, nhưng do anh nhuộm nên thầy cô cũng khó chịu chút.

Tới ra chơi tiết 3, anh tự đứng dậy, nhìn xung quanh lớp và bỗng về phía bàn tôi. Tôi khá sợ, vì tôi ngại.

Anh liền mỉm cười: “Chào bạn hàng xóm! Qua tớ thấy cậu đạp xe mua đồ ấy, nhà ta gần nhau mà!”

Tôi thực sự không biết nên nói như nào.

Tôi không giỏi ăn nói, không giỏi giao tiếp.

Tôi chỉ biết cười nhẹ, đáp lại anh:

“V..vậy à? Cái nhà to đấy à? T..tao tên Mộc Hy , mày là Quốc Băng đúng không?”

“....”

Anh im lặng làm tôi sợ chết khiếp, tim tôi đập thình thịch, không biết nên làm gì. Chỉ rồi bạn tôi - An Nhiên , nó đến và cười đểu.

“Phư phư, bạn nào đó tai đỏ như trái cà chua kìa ~”

“Láo!!”

Tôi xấu hổ hét lên và lao về phía bạn tôi, tiện cho tránh giao tiếp với anh ấy.

Dù tôi muốn nói chuyện với anh ấy

Nhưng căn bản là không dám và sợ tôi sẽ nói điều gì đó khó chịu.

Tôi đi quanh sân bóng với lũ bạn như mọi khi, lòng tôi vẫn nghĩ lại nó. Bỗng An Nhiên huých vai tôi 1 cái.

“Nay bạn Mộc Hy không thấy nói nhiều như mọi lần nhề? Mọi lần cứ ra chơi là mồm như máy dập ý”

“...Làm gì có...! T...tao đang nghĩ thôi”

“Thích bạn kia à? Bạn đó tóc như Rindou Haitani ấy, mỗi tội ngắn hơn thôi.”

“Giờ tao đâu còn bias Rindou đâu!! Chỉ là tao không ngờ....”

“Gì..?”

“Thôi không có gì đâu”

______________________________________________

(Lần đầu viết nên sai sót nhiều, sẽ có sai chính tả.)


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp