Chia đất 2

Ngọn lửa trong nhà rất sáng, lúc này rời đi hoặc trực tiếp tắt thì cũng không tốt, còn không bằng để một người ở lại trông coi.

Cha Đường và mẹ Đường đi mừng thọ, đến ngày mai mới trở về, Đường Văn Sinh đi cắt cỏ cho bò, anh hai Đường thì bắt lợn cỏ, vẫn chưa trở về.

Chị dâu hai Đường và Nguyên Đản đi không bao lâu đã trở về.

"Trông họ có vẻ rất mệt mỏi, bọn chị chưa đợi được bao lâu thì em gái đã nói họ sẽ qua."

"Cũng đúng." Phong Ánh Nguyệt gật đầu: "Năm này rất nhiều người về quê ăn tết, đi đường thôi cũng đủ rắc rối."

"Đúng đó, em nghe em gái nói, chỉ là mua vé xe thôi mà xếp hàng cũng không thể cướp được, hôm nay ba giờ là họ đã đến trạm xe, đợi đến rạng sáng thì phía sau đã xếp thành một hàng dài, trong đó người xếp ở đuôi chính là cha của A Tráng và cha của Lỗi Tử."

Lỗi Tử là biệt danh của con trai của Xuân Phân và Đường Văn Cường, trước đó sức khoẻ Lỗi Tử không tốt, nhà mẹ đẻ của Xuân Phân liền mời một trưởng bối giúp tính toán một chút, nói đứa nhỏ này thiếu kẽm cho nên mới có biệt danh như thế.

Khi mấy người Đường Văn Sinh trở về, thu hoạch được rất nhiều, Nguyên Đản nhanh chóng đi cho con bò lớn ăn.

Biết mấy người Đường Văn Tuệ trở về, hai người cũng vui mừng, nghe lời của chị dâu hai Đường, không đến quấy rầy, nghĩ ngày mai họ tới đây thì sẽ trò chuyện thật vui.

Sáng sớm hôm sau, anh hai Đường đánh xe bò đi đến thị trấn trên, anh ấy mua thịt và cá về, trùng hợp là ở giữa đường còn gặp được cha Đường và mẹ Đường đang về nhà, thế là ba người liền cùng nhau trở về.

Trên đường nghe anh hai Đường nói là vợ chồng Đường Văn Tuệ đã về, tâm trạng của cha Đường và mẹ Đường đều rất tốt.

Lúc về đến nhà, nghe thấy trong nhà đang rất náo nhiệt, họ cũng không đợi xe bò tiến vào sân đã bước xuống xe trước, vừa đi vào sân đã thấy trong nhà trên có đầy người ngồi, ngoại trừ cả nhà bác cả Đường và chú ba Đường, thì còn có cả vợ chồng Đường Văn Tuệ và vợ chồng Chương Thục Phân.

"Thím về rồi!"

Sau khi Chương Thục Phân nhìn thấy họ, lập tức lớn tiếng chào hỏi, Đường Văn Tuệ lao ra ngoài, mỗi tay kéo một người, vẻ mặt cực kỳ hạnh phúc mỉm cười: "Cha, mẹ, hai người về rồi."

"Mập rồi mập rồi."

Mẹ Đường kéo Đường Văn Tuệ đến nhìn, thấy khuôn mặt nhỏ của cô ấy tròn hơn một chút, lập tức vui mừng cực kỳ. Lại thấy vợ chồng Chương Thục Phân và Chương Nam Tuyền dường như không có gì thay đổi, lập tức lại đau lòng: "Sao mấy đứa vẫn còn gầy như thế?"

Chương Thục Phân bật cười, kéo Đường Văn Tuệ tới giải thích với họ: "Bọn cháu đều làm việc cực khổ mà, Văn Tuệ thì làm nữ đầu bếp, cậu ấy làm việc ở sau bếp đó."

Đường Văn Tuệ cười ha ha, hai tay chống nạnh nói: "Các bác các thím ở sau bếp rất quan tâm đến con, cũng không đến nỗi mập lên mà?"

Nhất thời người trong nhà trên liền cười không ngừng, Phong Ánh Nguyệt và chị dâu hai Đường thêm cả Đường Văn Sinh đều bận rộn ở nhà bếp, đổ đầy nước sôi xong, thấy thịt đã được mua về, vậy là lại bắt đầu g.i.ế.c cá và cắt thịt.

Người của hai nhà bác cả Đường và chú ba Đường không ở lại ăn trưa, họ đến chỉ là để thăm bọn Đường Văn Tuệ.

Hôm nay mấy người anh cả họ cũng sẽ trở về, cho nên hai nhà vẫn muốn trở về để làm đồ ăn, chờ họ trở về là có thể ăn ngay.

"Lúc ở ngoài em nhớ nhất chính là món cá nấu dưa chua của chị dâu ba."

Đường Văn Tuệ ngồi vào bàn, nhìn món cá nấu dưa chua nóng hổi trước mặt, thỏa mãn hít một hơi rồi nói.

"Vậy thì ăn nhiều một chút." Phong Ánh Nguyệt cầm đôi gắp cá đũa cho cô ấy, còn không quên gắp cho Chương Thục Phân ở bên cạnh.

Anh hai Đường lấy rượu ra, rót đầy cho Chương Nam Tuyền với cả Dương Thân Lâm.

Nửa năm nay, Dương Thân Lâm đều ở quê nhà trồng trọt không ra ngoài, nhưng không có hai người chị gái đến nhà làm phiền, cuộc sống trôi qua rất tốt, thỉnh thoảng sẽ gửi một ít đồ từ nhà đến cho Chương Thục Phân ăn.

Cho nên tình cảm giữa hai người cũng không bị ảnh hưởng gì.

Nhưng bởi vì hiện tại Chương Thục Phân kiếm được nhiều tiền nên địa vị trong nhà chồng cũng được tăng lên không ít, đặc biệt là ở trước mặt cô cả và cô hai, trước mắt thì hai người họ đều không còn nói chuyện lớn lối như vậy nữa.

Lúc giúp dọn dẹp bát đũa, Chương Thục Phân nói đến chuyện vui của mình.

"Lúc tớ về, buổi chiều hôm đó họ lại tới, vốn vẫn còn bằng mặt không bằng lòng, nhưng sau khi tớ cho cha mẹ chồng mỗi người năm mươi đồng, dáng vẻ của họ lúc đó mọi người chưa nhìn thấy đâu." Chương Thục Phân tặc lưỡi một cái: "Hoá ra họ cũng sẽ rất dễ nói chuyện đó."

Đường Văn Tuệ ở bên cạnh cười: "Lúc lên đường cậu còn lo lắng họ sẽ vay tiền, vậy họ có vay không?"

"Vay tiền thì không có, còn khuyên cha mẹ chồng của tớ, sang năm để Thân Lâm ra ngoài kiếm tiền với tớ, đúng rồi, tiện thể dẫn theo hai anh rể."

Phong Ánh Nguyệt và chị dâu hai Đường nghe vậy liền cười.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play