Sau Khi Ly Hôn Chồng Trước Mỗi Ngày Đều Chú Ý Đến Tôi

Chương 6 : Mùi vị không tệ


1 tháng


Tô Cẩn lúng túng nhìn chàng trai trẻ đang ngồi phía đối diện, Cố Thiếu Đình được một tấc thêm một thước : “Em thích một người như vậy sao? Không phải em nói em yêu tôi nhất sao?”


"Không làm phiền hai người nữa, tôi về trước." Chàng trai trẻ có chút bực dọc đứng dậy rời đi.

Đợi chàng trai đi rồi, Cố Thiếu Đình buông tay Tô Cẩn, ngồi vào phía đối diện cậu. Cố Thiếu Đình trong nháy mắt khôi phục vẻ điềm tĩnh như thường, Tô Cẩn cau mày chất vấn : “Cố thiếu, anh đang làm cái gì vậy?”

"Hai người bọn em không hợp nhau, ở cùng nhau sẽ không đi đến lâu dài." Cố Thiếu Đình nói.

Tô Cẩn bất lực, sau khi tan vỡ trong hôn nhân, cậu chưa có suy nghĩ muốn ở bên ai cả. Nhưng khi Tô Cẩn nhìn thấy biểu cảm nhăn như khỉ của Cố Thiếu Đình, cậu lại cảm thấy ngực mình như ngừng mất một nhịp! Cố Thiếu Đình dựa vào đâu quản thêm chuyện của cậu, Tô Cẩn liền cố ý nói: “Cố thiếu, tôi muốn ở cùng ai là chuyện của tôi, chúng ta đã không còn liên quan đến nhau nữa rồi!.”

“Ai nói chúng ta không còn liên quan? Tôi là chồng cũ của em! Dù em có tìm người thì cũng phải tìm ai đó có tốt gần bằng tôi! Sao nào, em nóng lòng muốn tìm một người đàn ông khác? Trong chốc lát em nhịn không được? Đói đến mức không chọn được đâu là đồ chất lượng tốt, đâu là thứ phẩm ôi thiu sao?”

Cố Thiếu Đình lại bắt đầu nói những lời khó nghe, Tô Cẩn đứng dậy hét lớn: “Đúng vậy, tôi chính là rất đói, tôi là Omega, tôi cần tình yêu của Alpha! Cố thiếu, nói vậy là đủ rồi, tôi xin phép đi trước!”

Nhìn thấy Tô Cẩn quay người lạnh lùng rời đi, Cố Thiếu Đình nhanh chóng đứng dậy đuổi theo, sau đó không nói một lời vác ngang người Tô Cẩn lên vai, ung dung đi về phía khách sạn.

“Thả tôi xuống! Anh định làm gì vậy?!” Tô Cẩn không ngừng giãy giụa trên vai Cố Thiếu Đình, nhưng sức lực của con gà nhép như cậu sao bì lại sói già, kết quả vẫn bị vác về phòng.

Tô Cẩn bị Cố Thiếu Đình ném mạnh xuống giường, cậu luống cuống ngồi dậy,  giây tiếp theo Cố Thiếu Đình lao đến như một con sư tử điên cuồng!

Đôi tay cúa Tô Cẩn bị giữ chặt, cậu chỉ có thể trừng mắt nhìn Cố Thiếu Đình. Cậu không biết bản thân lấy dũng khí từ đâu ra, trước đây khi còn trong mối quan hệ hôn nhân với hắn, cậu chưa từng dùng ánh mắt cay độc nhìn Cố Thiếu Đình như thế.

"Em ghét tôi?” Cố Thiếu Đình trêu đùa hỏi.

“Cố thiếu, tôi không còn cảm xúc gì với anh, xin anh hãy bỏ tôi ra.”

"Haha..." Cố Thiếu Đình cười gằn, “Em chỉ vừa quen một tên Alpha trẻ tuổi liền chán ghét một người già như tôi? Vậy em có thấy ghê tởm khi bị tôi chạm vào không?”

"Đừng quên những gì em đã nói trên giường! Ai vừa khóc vừa hét lên rằng mình thích tôi?

Tô Cẩn cắn môi, muốn quên đi những lời nói đáng xấu hổ đó, đó là lời khi mà cậu vẫn còn yêu tha thiết Cố Thiếu Đình, mới bất chấp mà nói ra! 

Nhưng giờ đây, người đàn ông này không liên quan gì đến cậu nữa! Tô Cẩn có thể phân rõ trắng đen phải trái.

“Nếu thật sự em không nhịn được, em có thể tới tìm tôi, tôi sẽ thỏa mãn em! Tại sao lại đi tìm người khác?”

“Cố thiếu, tôi xin anh, xin anh hãy để tôi đi! Giữa chúng ta không còn quan hệ gì nữa! Anh không thể ép buộc tôi!”

“Theo ý em, tôi đây là đang cưỡng bức em sao?” Cố Thiếu Đình tiếp tục lại gần, mặt đối mặt với cậu, gần đến nỗi cảm tưởng hai người sẽ trao nhau cái hôn.

Nhịp tim của Tô Cẩn tăng nhanh, tin tức tố của Cố Thiếu Đình khiến cậu cảm thấy khó chịu!

Trước đây cậu không thể chịu được sự trêu chọc của Cố Thiếu Đình, cậu luôn bị hắn cuốn lấy, bất giác lại đón ý làm hùa theo hắn, bây giờ cũng vậy…

Tô Cẩn tự hỏi, cậu còn yêu Cố Thiếu Đình không? Cậu có còn yêu người đàn ông không đặt tình cảm lên cậu này không?

Khi đến Lạc Đảo, Tô Cẩn thật sự muốn quên đi quá khứ giữa cậu và Cố Thiếu Đình, nhưng bây giờ…Cố Thiếu Đình lại ngang nhiên xuất hiện, làm đảo lộn mọi thứ đang tĩnh lặng như mặt hồ của Tô Cẩn, đầu tiên là sóng ở đáy sông, sóng ở đáy lòng, chậm rãi lăn tăn rồi trở thành cơn sóng lớn…

Cậu vẫn còn yêu Cố Thiếu Đình, nhưng người đàn ông này... lại không yêu cậu.…

Tô Cẩn là người tỉnh táo, có thể nâng lên được, cũng có thể đặt xuống được, dù cậu yêu Cố Thiếu Đình đến tận xương tủy thì sao ? Cậu cũng có thể buông tay dễ dàng khi biết trái tim của hắn không đập vì cậu.
 Ngay lúc Tô Cẩn đang thất thần, Cố Thiếu Đình lao đến ngấu nghiến đôi môi của cậu, khí chất Alpha bá đạo nhanh chóng áp chế Tô Cẩn…

Nhưng chưa đến một phút sau, điện thoại di động bên cạnh đột nhiên vang lên.

Suy nghĩ của Tô Cẩn ngay lập tức quay về khi Cố Thiếu Đình đi nghe điện thoại, cậu bật dậy, không biết sức đâu mà đẩy mạnh hắn, sau đó bỏ chạy trong hoảng loạn.

Cố Thiếu Đình đang ngồi bên giường túm chặt điện thoại di động.

Điện thoại di động không ngừng đổ chuông, Cố Thiếu Đình thở hổn hển, phải một lúc lâu mới bắt máy được.

Hắn kìm nén cơn tức giận, giọng lạnh lùng hỏi: “Có chuyện gì vậy?”

“Thiếu Đình, tôi đã chuẩn bị bữa tối, còn nướng pizza cho cậu. Khi nào cậu tan làm?”

“Tôi có việc phải ra ngoài thành phố. Ngày mai tôi sẽ quay lại.”

"A?" Bạch Mộc sửng sốt một chút, sau đó hỏi: “Vậy cậu đi đâu? Tại sao không báo trước cho tôi? Tôi muốn đi cùng cậu.”

Ban ngày Cố Thiếu Đình chỉ chuyên tâm tìm kiếm Tô Cẩn, hoàn toàn quên mất sự tồn tại của Bạch Mộc.

"Tôi gấp rút xử lý quá nên cũng quên mất, tôi còn có việc cần phải làm, cúp máy trước nhé?”

Đây chỉ là câu thông báo, không phải câu hỏi ý kiến, Cố Thiếu Đình cúp điện thoại, ném sang một bên, nằm lên giường, trên chăn nệm vẫn còn tin tức tố của Tô Cẩn, hương hạt dẻ ngọt ngào, Cố Thiếu Đình không khỏi mỉm cười.

Dù vừa rồi Cố Thiếu Đình không “ăn” được Tô Cẩn nhưng bù lại hắn  “nếm thử” hương thơm của cậu, vẫn là vị ngọt ngào quen thuộc…

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play