Sau Khi Ly Hôn Chồng Trước Mỗi Ngày Đều Chú Ý Đến Tôi

Chương 2 : Anh ấy không thấy bực bội


2 tháng



Bạch Mộc trông rất an tĩnh, y gật đầu rồi kéo vali đi vào phòng khách.


Y là Omega cấp SS, đồng thời là “ánh trăng sáng” trong lòng Cố Thiếu Đình. Chỉ là năm đó Bạch Mộc đột nhiên nói đi liền đi, bỏ rơi Cố Thiếu Đình, chạy ra nước ngoài, miệng là đi du học vậy mà ở đó đã hơn hai năm!


Hai năm qua, Bạch Mộc cũng nghe tin Cố Thiếu Đình đã kết hôn, nhưng y vẫn luôn tin tưởng rằng Cố Thiếu Đình vẫn luôn yêu mình! Lần này quay trở lại, y liền khẳng định được suy nghĩ ấy. Qua loạt sự việc vừa xảy ra đã chứng minh một điều, Cố Thiếu Đình vẫn còn yêu y ! Khi biết mình quay lại, hắn liền nhanh chóng đệ đơn ly hôn, bỏ rơi Omega tội nghiệp đó.


Ngay lúc này, Cố Thiếu Đình từ trên lầu đi xuống, Bạch Mộc lập tức đứng dậy từ ghế sô pha, nhẹ giọng gọi hắn rất thân mật: “ Thiếu Đình”


Trước đây hai người bọn họ đã từng gọi nhau như vậy.


Bạch Mộc vốn tưởng rằng Cố Thiếu Đình sẽ bước đến trao cái ôm cho y, nhưng người trước mặt lúc này đang không vừa ý chuyện gì đó, cả người đều âm trầm lạnh nhạt. Hắn không đến, thì y tự chủ động, Bạch Mộc đi tới, nhẹ nhàng nắm lấy tay Cố Thiếu Đình, giọng y mềm mại: " Thiếu Đình, hai năm nay tôi thật sự rất nhớ cậu. Sau khi trở về Trung Quốc, tôi một thân một mình, lại không quen biết ai, cũng không có nơi nào để nương tựa. Tôi có thể ở lại được không? Ở nhà của cậu ?”

 
Lúc Cố Thiếu Đình bước xuống lầu, hắn đã nhìn thấy vali của Bạch Mộc, cũng đoán ra mục đích y đến đây. Bạch Mộc vừa nói vừa nhẹ toả ra tin tố hương hoa lan đầy mê hoặc, Cố Thiếu Đình liền cau mày.


Vẫn là tin tức tố hương hạt dẻ của Tô Cẩn thơm hơn…


Chết tiệt! Đột nhiên lại nghĩ đến Tô Cẩn! Sắc mặt Cố Thiếu Đình có chút âm trầm, lạnh nhạt ra lệnh cho Tôn Phong: " Cậu đưa Tiểu Mộc lên lầu trên đi”.


“Vâng, thưa sếp”  Tôn Phong tiến tới chủ động cầm vali của Bạch Mộc, sau đó kính cẩn ra hiệu mời : “Bạch thiếu gia, mời đi cùng tôi” 


"Thiếu Đình, cậu không ở lại với tôi sao?" Bạch Mộc nhịn không được có chút nóng nảy, mắt đăm đăm về phía phòng ngủ.

 Theo tính toán của y, nếu để Cố Thiếu Đình đánh dấu thì sẽ toàn vẹn đôi đường, tránh cho mọi sự cố tiếp theo diễn ra.


Nhưng vào lúc này, Cố Thiếu Đình lại không muốn làm gì cả.


“Tôi còn có chút việc phải xử lý, cậu mệt rồi, đi nghỉ ngơi trước đi." Cố Thiếu Đình nói xong liền xoay người đi lên lầu.


Bạch Mộc sửng sốt một chút, liền gấp gáp hỏi Tôn Phong: "Hôm nay Thiếu Đình rất bận sao?"


“ Thưa ngài, anh ấy rất bận." Tôn Phong lãnh đạm đáp lời.

Cố Thiếu Đình trở lại phòng ngủ, hắn ngay lập tức đi tắm để vơi bớt sự bức bối trong người. Nhưng hắn nhận ra chỉ tắm thôi cũng không làm dịu đi sự khó chịu mà càng lúc khiến hắn cáu kỉnh hơn. Cố Thiếu Đình mệt mỏi nằm trên giường, không biết vì sao, từ khi Tô Cẩn lạnh lùng rời đi với tấm thẻ ngân hàng, hắn liền nhớ đến bóng lưng Tô Cẩn quay lại mỉm cười...


Nhấc điện thoại lên, Cố Thiếu Đình lướt qua vòng tròn bạn bè của mình. Đột nhiên, đập vào mắt hắn là bài đăng của Tô Cẩn, y như một quả bom ném vào trái tim vốn đã bồn chồn của Cố Thiếu Đình. Tô Cẩn đăng ảnh chụp màn hình của chương trình cậu đang xem với chú thích rớt cả liêm sỉ: Ahhh, trông ngon quá! Tại sao nam chính lại đẹp trai đến vậy?


Bàn tay cầm điện thoại của Cố Thiếu Đình bỗng nhiên siết chặt, gân xanh trên trán nổi lên, đầu hắn vang lên ong ong. Người này vừa mới ly hôn đã bắt đầu để ý đến người đàn ông khác? ! Cậu ấy không buồn chút nào sao? !


Cố Thiếu Đình tức giận mất cả lý trí, tức tốc tra thông tin về nam diễn viên mà Tô Cẩn hâm mộ cuồng nhiệt. Nhìn đi nhìn lại, thằng cha này có gì tốt hơn hắn chứ?! Mặt trắng như trát cả tấn phấn! Thoạt nhìn, gã đàn ông đó trông cứ như một cô nữ sinh yếu đuối!


Còn nữa mái tóc này, kiểu trang điểm này...cái quái gì vậy? !


Tô Cẩn yêu thích mấy gã trai trẻ thịt non tươi từ khi nào? ! Rõ ràng cậu ấy đã nói rằng cậu ấy thích một người đàn ông trưởng thành như hắn khi hai người làm chuyện giường chiếu đó!


Nghĩ đến đây, Cố Thiếu Đình tức giật bóp chặt điện thoại, suýt chút nữa là bóp vỡ.


Được, được lắm, rất được!


"Tô Cẩn... Cậu được lắm..." Cố Thiếu Đình nghiến răng nghiến lợi nói.


Cùng lúc đó, Tô Cẩn vừa xem xong chương trình truyền hình, cậu đang chuẩn bị chìm vào mộng đẹp thì đột nhiên hắt hơi. Cậu lau lau mũi bằng khăn giấy lại suy nghĩ bệnh trạng, chắc rằng bản thân cậu đã bị cảm lạnh, hắt hơi mấy cái là xong, nghĩ đơn giản vậy cho qua chuyện.


Còn về phía Cố Thiếu Đình, đêm đó quả nhiên không ngủ được.


Trước khi kết hôn với Tô Cẩn, hắn mắc vào chứng mất ngủ, trong khoảng hai năm qua khi hắn và Tô Cẩn chung giường chung gối, Cố Thiếu Đình lại ngủ vô cùng ngon giấc! Đặc biệt là sinh hoạt về đêm, sau khi không nhịn được mà hành hạ Tô Cẩn mấy phen, hắn liền lăn ra ngủ say như chết.


Nhưng vào lúc này, hắn lại không thể vào giấc, chỉ có thể ngơ ngác nhìn ra ngoài cửa sổ, chờ bình minh lên.

Tắm rửa xong đi xuống lầu lần nữa, Cố Thiếu Đình đã nhìn thấy Bạch Mộc dậy sớm để làm bữa sáng cho hắn.


"Thiếu Đình, dậy rồi sao, cậu đến đây nhìn bữa sáng tình yêu mà mình cất công làm cho cậu!”


Bạch Mộc đi tới ôm cánh tay của Cố Thiếu Đình, dẫn hắn đi vào nhà bếp. Cố Thiếu Đình chỉ nhìn vào một bàn bánh mì lát, trứng rán và bơ đậu phộng đã thấy đau đầu!


Trước đây, mỗi buổi sáng Tô Cẩn đều vì hắn mà làm các loại cháo khác nhau, còn có bữa sáng tinh tế, bánh bao hấp, cái gì cũng nóng hổi...


Nhưng bây giờ...


Tất cả các bữa sáng đều không ấm áp chút nào, tất cả đều lạnh lẽo.


Cố Thiếu Đình mắc bệnh dạ dày, họp hành lâu năm và quá bận rộn nên không thể ăn đúng giờ, người cũ hắn vừa bỏ Tô Cẩn thì từng là bác sĩ, sau khi biết chuyện này, cậu vô cùng chú ý đến ba bữa ăn một ngày của hắn, mỗi một món ăn đều vô cùng khắt khe, đồ ăn đến bàn của Cố Thiếu Đình phải luôn nóng hổi và dễ tiêu hóa.


Kể từ khi kết hôn với Tô Cẩn, hắn lại như quên mất về bệnh trạng của bản thân, có lẽ quá lâu rồi, hắn chưa trải qua lại cơn đau thắt ở dạ dày.

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play