Sau Khi Ly Hôn Chồng Trước Mỗi Ngày Đều Chú Ý Đến Tôi

Chương 1: Chúng ta ly hôn đi


2 tháng


"Chúng ta ly hôn đi."


Theo giọng nói lạnh băng của Cố Thiếu Đình , Tô Cẩn nhìn thấy trước mắt là một tờ đơn ly hôn.


"Đây là 50 triệu, coi như là tiền đền bù cho cậu những năm tháng qua."


Trên bàn lại xuất hiện thêm một tấm thẻ ngân hàng có màu đen tuyền, ngó bộ rất chất lượng.


Tô Cẩn không biết bây giờ mình đang cảm thấy thế nào, là khó chịu hay nhẹ nhõm, xen vào đó còn có chút bối rối. Bởi vì cuộc hôn nhân giữa cậu và Cố Thiếu Đình ngay từ đầu đã là một bản “thỏa thuận"!


Nhớ khi đó, ông nội của Cố Thiếu Đình đang bị bệnh rất nặng, một hai đòi hắn lấy cậu. Tuy nhiên, trong lòng Cố Thiếu Đình từ lâu đã tồn tại một “ánh trăng sáng", xui thay cho hắn, ánh trăng sáng đã sớm chuồn ra nước ngoài, dưới sức ép của ông nội, không còn cách nào khác, hắn đành phải đồng ý cuộc hôn nhân này!


Vào ngày hắn và cậu kết hôn, Tô Cẩn và Cố Thiếu Đình đã ký một thỏa thuận, trong thoả thuận quy định, bọn họ sẽ tự động ly hôn sau ba năm hoặc nếu ánh trăng sáng của Cố Thiếu Đình đột nhiên quay lại, thì cuộc hôn nhân sẽ kết thúc sớm hơn dự kiến.


Tính đến thời điểm bây giờ, cuộc hôn nhân của họ kéo dài chưa tới ba năm, nhưng nhìn tình hình hiện tại, có vẻ như ánh trăng sáng của Cố Thiếu Đình đã quay trở về.


Tô Cẩn nhanh chóng ký vào tờ đơn ly hôn, thân là Omega cấp A, được kết hôn với một Alpha cấp SS như Cố Thiếu Đình, cả đời này của cậu chẳng có gì đáng tiếc. Hơn nữa còn có 50 triệu... Tô Cẩn là người thức thời, cậu cầm thẻ ngân hàng, ngẩng đầu nhìn Cố Thiếu Đình, trịnh trọng nói: "Cảm ơn ngài."


Dứt lời, Tô Cẩn đứng dậy, xách túi hành lý, quyết đoán rời đi.
 

Cạch——
 

Trong phòng vang lên tiếng đóng cửa rất nhỏ, Cố Thiếu Đình cau mày, không hiểu vì sao đáy lòng lại dâng lên một cảm giác khó tả. Hắn vốn tưởng rằng Tô Cẩn sẽ khóc lóc ầm ĩ, oán trời trách đất, chỉ trích hắn tra nam, một khóc, hai nháo, ba thắt cổ... nhưng...nhưng sự bình tĩnh của cậu khiến hắn bất ngờ.


Chẳng lẽ tất cả những gì hắn cảm thấy trong mối quan hệ này từ trước đến nay đều là giả? ! Tô Cẩn vốn không yêu hắn một chút nào? !


Làm sao có thể như vậy được! Nghĩ đến đây, Cố Thiếu Đình tức giận ném đơn ly hôn xuống đất!


Tô Cẩn không thể nào không yêu hắn được! Hơn hai năm, hai người vẫn như những cặp đôi bình thường, làm tất cả những gì nên làm! Chỉ là không đi tới bước đánh dấu… Nhưng tại sao Tô Cẩn lại vui vẻ rời đi như vậy? Điều này khiến Cố Thiếu Đình rất không vui!
 

Phía Tô Cẩn ở bên kia đã bắt taxi rời khỏi khu biệt thự xa hoa. Cậu nhìn qua kính xe taxi, màn đêm dần lướt qua bên ngoài, đến giờ cậu vẫn đang run rẩy hồi tưởng mình đã là “triệu phú”! Trúng độc đắc rồi bà con ơi, đời chẳng còn gì vui hơn thì cậu còn phải buồn chuyện chi nữa?! Tới bến luôn bác tài ơi!


Tuy rằng cậu rất thích Cố Thiếu Đình nhưng mọi chuyện qua đều đã qua rồi! Hai năm coi như một chuyến trải nghiệm thực tế nấm mồ hôn nhân, cần kỉ niệm cũng đã có kỉ niệm.


Bấm điện thoại tìm một dãy số, Tô Cẩn gọi điện cho Diệp Thần. Diệp Thần chính là bạn học đại học của cậu, đồng thời anh còn là giám đốc của một bệnh viện tư nhân, hiện tại cậu không có nơi nào để đi, chỉ có thể ăn vạ người bạn này. Hơn nữa, Diệp Thần là Omega cấp S, Tô Cẩn không cần phải lo lắng, kiềm chế tin tức tố nữa rồi!
 

Vừa đến nhà Diệp Thần, Tô Cẩn đã vội vàng kể cho anh nghe về việc cậu đã ly hôn với Cố Thiếu Đình. Diệp Thần không hề tỏ ra kinh ngạc, bởi vì với tư cách là người bạn tốt duy nhất của Tô Cẩn, nhắm một mắt mở một mắt anh cũng đoán ra được điều này từ lúc Tô Cẩn thông báo kết hôn.


Chỉ là ngày ly hôn lại kéo dài đến tận bây giờ, cũng đã coi là kì tích.


"Y trở lại rồi?" Diệp Thần hỏi.


Tô Cẩn gật đầu: "Chắc là như vậy, nhưng cậu quan tâm cái đó làm gì, thông báo cho cậu biết, hiện tại tôi đã là triệu phú rồi! Ngày mai tôi sẽ đi mua một căn nhà vừa ý tôi ! Nhân tiện, tôi cũng sẽ đi tìm việc làm”
 

Diệp Thần cười: "Vừa rồi còn mở miệng vỗ ngực ta đây đã là triệu phú, hiện tại cậu lại nói phải đi tìm việc làm? Cậu xem có triệu phú nào như cậu, triệu phú mà phải đi ra ngoài làm việc?"


"Triệu phú cũng cần ăn cơm mà, tôi phải tìm việc gì đó làm, tôi không thích hợp với kinh doanh nên chỉ muốn tìm một công việc ổn định thư giãn đầu óc, bình thản qua ngày!" Tô Cẩn hùng hồn đáp trả.


Nói chuyện qua lại để Tô Cẩn thoải mái vậy thôi, chứ Diệp Thần biết Tô Cẩn rất yêu Cố Thiếu Đình. Sau khi gia đình Tô xảy ra chuyện, cha mẹ Tô lần lượt qua đời, với một người đang tuyệt vọng và cô đơn như Tô Cẩn, cậu liền đem hết tình cảm đặt lên người Cố Thiếu Đình, coi hắn như người thân duy nhất của cậu. Mặc dù bây giờ Tô Cẩn có vẻ thờ ơ nhưng thực ra cậu ấy đang cảm thấy khó chịu phải không?


Diệp Thần vừa mới lo lắng trong lòng, đang định tiến lại an ủi Tô Cẩn thì thấy đối phương đã lấy điện thoại di động ra bắt đầu chọn món, tự nhiên như ở nhà mà mở phim truyền hình lên xem...


“Cậu một chút cũng không thấy khó chịu sao? “ Diệp Thần nhăn mặt hỏi.


Tô Cẩn liếc anh một cái, dương dương đắc ý nói: "Sao tôi lại phải cảm thấy khó chịu? Hiện tại tôi đang có rất nhiều tiền! Chẳng lẽ cậu muốn có Alpha bên mình sao?!"


Nghe được lời nói hào sảng của Tô Cẩn, Diệp Thần bật ngón tay cái lên cho cậu một like. Tô Cẩn hài lòng thu hồi ánh mắt, tiếp tục nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại di động, trong đầu cậu đã tính toán xem có nên đến nơi đó hay không.


Trước đây, dù cậu rất muốn đi du lịch thì lại không có tiền, cũng không có thời gian. Bây giờ cậu vừa có rất nhiều tiền vừa có rất nhiều thời gian thì ngu gì mà không đi một chuyến cho đã đời! Cậu chỉ vừa nghĩ đến đó thôi đã thấy là giấc mộng đẹp rồi! Ôi chuyến nghỉ dưỡng trong mơ của cậu sắp thành hiện thực, phấn khích không chịu nổi! 
 

Trong căn biệt thự, Cố Thiếu Đình vẫn đang ngồi thất thần trên ghế, Tôn Phong đi tới nhặt tờ giấy ly hôn dưới đất lên nói với hắn: “Sếp, cậu Bạch đang ở ngoài đợi sếp.”


“ Mời cậu ấy vào phòng khách chờ tôi”. Giọng điệu Cố Thiếu Đình rất bình tĩnh, thậm chí có chút lạnh lẽo.


Hắn đang có chút không thể tin nổi, tại sao Tô Cẩn không cảm thấy buồn khi ly hôn với hắn...càng nghĩ đến hắn lại càng thấy tức giận!


Tôn Phong nói văn vẻ thì là trợ lý và tài xế của Cố Thiếu Đình, nói thẳng ra thì lại là culi. Hắn là một Beta tận tâm, dốc lòng vì tư bản. Khi nhìn thấy phản ứng trên gương mặt của Cố Thiếu Đình, hắn biết rằng sếp đang rất khó chịu. Tôn Phong nhớ rõ, lần cuối cùng Cố Thiếu Đình buồn bực là ngày hắn kết hôn, nhưng sau khi kết hôn, Cố Thiếu Đình chưa bao giờ để lộ ra vẻ mặt khó chịu như vậy.


Lần này khó chịu đến thế, lại là vì ly hôn với cậu Tô.


Gạt đi vài suy nghĩ, Tôn Phong từ thư phòng đi xuống lầu, nói với người đang đợi: "Bạch thiếu, sếp có chuyển lời, cậu đến phòng khách đợi sếp”

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play