Ngón tay Cố Hiền Thừa lành lạnh, vành tai của Ôn Nhiễm lại nóng rực.
Nên cái chạm lạnh lẽo này khiến Ôn Nhiễm xấu hổ từ đầu đến chân.
Hơn nữa, mùi hương nam tính nhàn nhạt trên người Cố Hiền Thừa phảng phất thoáng qua, không hiểu sao làm cho người ta rất thích.
Ôn Nhiễm nói nhỏ: “Người vừa rồi, là cháu ruột của chú Tiêu sao?”
Cố Hiền Thừa “Ừ” một tiếng.
Trong lòng Ôn Nhiễm càng khó chịu, hơi không vui cắn cắn chăn.
Cố Hiền Thừa một tay kéo cằm cậu ra, kéo góc chăn ra khỏi hàm răng trắng kia, rồi lật người cậu lại để cậu đối diện với mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT