Hoài Bé Con Nhân Vật Phản Diện Trọng Sinh

Thế giới tinh tế: Hội Nghị Trưởng Đại Nhân/Chương 1: Nhóc con


1 tháng

trướctiếp

Thu Vận Vi đã chết, nhưng hiện tại cô có thêm một cơ hội sống lại, chẳng qua nơi đây không phải là thế giới ban đầu của cô, nhưng Thu Vận Vi cũng rất vui.

Cơ hội này yêu cầu cô phải trả giá, đó chính là đến các thế giới nuôi dưỡng những đứa trẻ khác nhau, dù chưa từng nuôi đứa bé nào, nhưng cô cũng đã cùng chơi với cháu gái mình, con của anh họ vài lần. Thu Vận Vi cảm thấy chuyện này không khó, không nói một lời liền đáp ứng.

Bé con đáng yêu như vậy, mềm mềm, tiếng nói cũng ngọt ngào, cô khẳng định cô có thể.

Mà sau khi Thu Vận Vi gật đầu, liền rời khỏi không gian nghỉ ngơi, tiến vào thế giới thứ nhất.

Trong một căn phòng trang hoàng xa hoa, một đôi nam nữ tuổi trẻ ngồi đối diện nhau, bầu không khí không được tốt cho lắm, phải nói là cực kỳ không tốt.

“Đứa nhỏ này không thể có, cho cô một ngàn vạn, cô đi bệnh viện giải quyết nó đi.”

Người đàn ông trước mắt mang một bộ dạng phong lưu, nhưng lời nói ra lại vô tình đậm chất hoa hoa công tử, ánh mắt nhìn Thu Vận Vi vừa khinh bỉ lại vừa phiền chán.

Thu Vận Vi nhắm mắt, bình tĩnh tiếp nhận lượng thông tin đánh sâu vào trong thân thể.

“Cộc, cộc” lúc người đàn ông gõ lên bàn, cũng là lúc Thu Vận Vi mở to mắt tiêu hóa xong lượng tin tức mới này: “ Tôi ghét nhất là những kẻ lòng tham không đáy, tốt xấu gì cô cũng đã đi theo tôi một khoản thời gian, sao cô lại trộm mang thai đứa bé, sự việc lần này tôi không muốn so đo với cô, cầm theo số tiền này dứt khoát đến bệnh viện xử lý đi, đừng nên tham lam những thứ bản thân không nên có.”

Tay Thu Vận Vi không tự chủ được sờ lên bụng nhỏ của mình, nhưng lại như bị dọa đột nhiên rút tay lại.

Nơi này có một đứa bé?

Thật kỳ lạ.

Nói là sẽ chăm sóc đứa bé, nhưng cô không biết thì ra đứa bé này vẫn đang nằm trong bụng cô?

“Thu Vận Vi!” lông mày người đàn ông nhăn lại, trên mặt tràn ngập sự thiếu kiên nhẫn, “Đứa bé  này tôi hoàn toàn không muốn có, cũng không có khả năng tôi sẽ cưới cô, nếu tôi muốn có con cũng sẽ không tới lượt cô, đừng ở đây suy nghĩ lung tung nữa, nhanh chóng cùng tôi tới bệnh viện.”

Người đàn ông này tên là Thiệu Hàm Ngọc, là thiếu gia giới thượng lưu, thay bạn gái như thay áo, đi qua vạn bụi hoa chưa từng dính một phiến lá. Vui là vui, chơi là chơi, không có ai được phép sinh hạ con hắn.

Thiệu Hàm Ngọc làm công tác tránh thai vẫn luôn rất tốt, lại không biết như thế nào bất ngờ lại xuất hiện con cá lọt lưới như Thu Vận Vi. Nhưng nếu cô muốn dùng con để thượng vị, thì chỉ có mơ thôi.

Trong trường hợp này, kỳ thật Thu Vận Vi cũng cảm thấy đứa nhỏ này vẫn không nên tồn tại, nhưng hiện tại tình huống bất đồng, cô đi vào thế giới này chính là vì nuôi dưỡng đứa bé ấy, cho nên đứa bé này là nhất định phải giữ lại.

Thu Vận Vi nhìn thẳng Thiệu Hàm Ngọc: “ Anh không muốn có nó?”

Thiệu Hàm Ngọc hừ một tiếng, không phải đã quá rõ ràng rồi sao!? Thiệu Hàm Ngọc đứng lên: “Hiện tại liền đi theo tôi.”

Đi đâu? Đương nhiên là đi bệnh viện, hắn phải tận mắt chứng kiến mới có thể yên tâm được.

Thu Vận Vi bất động: “Nếu anh không cần, vậy sau này đứa bé sẽ là của riêng tôi, không liên quan đến anh.”

Thiệu Hàm Ngọc cười nhạo“ Cô có nghe hiểu tiếng người không vậy? Tôi sẽ không cho cô sinh nó ra, đừng ép tôi phải mạnh tay.”

Tim Thu Vận Vi hụt một nhịp, “ Đứa bé ở trong bụng tôi, chính là do tôi định đoạt, anh không thể làm xằng làm bậy.”

Thiệu Hàm Ngọc cong lưng, nhìn thẳng đôi mắt Thu Vận Vi, khóe miệng khẽ nhếch lên, “Thu Vận Vi, không nghĩ tới cô lại ngây thơ như vậy, đúng là tôi hiểu lầm cô rồi.”

Lông mi Thu Vận Vi run rẩy hoảng loạn, cảm giác lạnh lẽo lan khắp người, hiện tại cô như dê con vào miệng cọp, nhất định phải rời khỏi nơi này. Sau đó cô liền duỗi tay đẩy mạnh Thiệu Hàm Ngọc, Thiệu Hàm Ngọc phòng ngừa không kịp thiếu chút nữa té trên mặt đất.

Lúc này Thu Vận Vi đứng lên chạy ra ngoài, ban đầu nguyên thân đúng là đánh chủ ý mẫu bằng tử quý, nhưng người ta là hoa hoa công tử nơi nào sẽ để ý đến đứa bé trong bụng cô? Căn bản là cô ấy đã tính sai rồi.

Đi đến cổng, lại không thể đi tiếp vì cổng lớn đã khóa chặt, Thu Vận Vi không có cách nào rời khỏi đây.

Thiệu Hàm Ngọc sau lưng cô chậm rì rì đi tới, hắn ung dung nhìn chằm chằm cô. Thẳng đến khi hắn đi tới cổng lớn, ánh cổng liền đột nhiên mở ra, bất quá cánh tay Thu Vận Vi đã bị người này gắt gao nắm chặt, thô bạo đẩy cô vào trong xe,.

Thu Vận Vi rốt cuộc cũng kéo được cánh tay kia xuống, nhưng cả người cũng đã ngã vào trong xe, Thu Vận Vi hít một hơi thật sâu, “Đứa nhỏ này anh mang thai, anh không sinh, về sau cũng không cần anh nuôi, anh yên tâm, sau này tôi sẽ nói nó với anh không có quan hệ gì, tuyệt đối sẽ không tìm đến anh gây sự.”

“Chúng ta ký hợp đồng đi, tôi biết, tôi với không tới cửa nhà Thiệu gia các người, , tôi đảm bảo, về sau tôi cũng sẽ không xuất hiện trước mặt anh.”

“không phải anh nói anh cho tôi một ngàn vạn sao, được tôi từ bỏ, một ngàn vạn đó là để mua cái kia của anh, về sau chúng ta dùng hợp đồng tiền bạc để thoả thuận đi?”

Thiệu Hàm Ngọc ôm tay nhìn Thu Vận Vi kề sát bên cửa xe lải nhải, cả người đều bị cô chọc, mua tinh trùng của hắn? Còn dùng hợp đồng tiền bạc thoả thuận với hắn? Hơn nữa còn là dùng chính một ngàn vạn của hắn để thoả thuận?

Đây là hắn bị người ta mượn giống sao?

Lời Thu Vận Vi nói một chữ hắn cũng không tin, loại nữ nhân như cô hắn đã thấy qua nhiều rồi.

Xe chạy nhanh như bay về phía trước, Thu Vận Vi vẫn không từ bỏ, “Anh không có quyền làm như vậy, nếu anh dám vô pháp vô thiên, tôi sẽ đưa chuyện này lên mạng, Thiệu gia các ngươi lạm dụng quyền thế, cưỡng bức thiếu nữ trẻ tuổi.”

Thiệu Hàm Ngọc lạnh giọng đe dọa cô: “Không thành đâu. Có lẽ tôi nên đưa cô đến Ám Doanh, cho cô biết thế nào là ngoan ngoãn, nơi đó có rất nhiều biện pháp dạy dỗ, dù xương cốt có cứng đến đâu cũng phải nghe lời, người như cô không đến ba ngày sẽ tự khắc sẽ ngoan ngoãn.”

Thu Vận Vi trừng mắt, móng tay bấm chặt vào cửa xe, nhìn Thiệu Hàm Ngọc tựa như đang nhìn một tên ác ma, lá gan cô cũng không nhỏ, nhưng dù lá gan cô lớn cách mấy thì cũng là không sợ sâu, không sợ chuột nhưng cô vẫn sợ rắn, Thiệu Hàm Ngọc trước mắt Thu Vận Vi chẳng khác nào con rắn đang thè lưỡi phun nọc độc.

Nơi cô sống trước đây là niên đại hòa bình trừ gian diệt ác, sẽ không bao giờ xảy ra loại chuyện này.

 “Ám,Ám doanh”

“Đúng vậy, nơi đó chuyên dạy dỗ thiếu niên thiếu nữ không nghe lời, cô nói xem tôi có nên đem cô qua đó không?” khi tay Thiệu Hàm Ngọc dán lên mặt Thu Vận Vi, Thu Vận Vi bỗng dưng rùng mình một cái.

Rốt cuộc cũng được nhìn thấy vẻ kinh sợ trên mặt Thu Vận Vi nỗi buồn bực trong lòng hắn cũng được vơi đi chút ít, từ khi biết Thu Vận Vi mang thai, Thiệu Hàm Ngọc luôn cảm thấy mình bị tính kế.

Đến nỗi nơi gọi là Ám doanh cũng là do Thiệu Hàm Ngọc tự bịa ra để dọa cô, nhưng cũng phải nói ở một nơi hỗn loạn nào đó trên tinh hệ không ai quản lý thật sự có một nơi như vậy.

Thu Vận Vi rung lên, tay phải bảo vệ bụng. Nhóc con! Sao khởi đầu của chúng ta lại khó khăn như vậy?

Thu Vận Vi cắn răng, “Là tôi lừa anh, đứa bé trong bụng không phải con anh.”

Tay Thiệu Hàm Ngọc nắm lấy cằm Thu Vận Vi cười như không cười nói: “Cô nói cô dám cho tôi đội nón xanh?”

“Thực xin lỗi, nhưng đứa bé không phải của anh, anh không có quyền quyết định số phận của nó.”

Thiệu Hàm Ngọc: “ Cô cho rằng tôi sẽ tin cô sao? Vẫn nên đến bệnh viện, nếu cô dám cho tôi đội nón xanh, vậy càng không thể giữ lại.”

Xe dừng lại, Thiệu Hàm Ngọc sợ cô chạy thoát nên túm chặt tay Thu Vận Vi,.

Thu Vận Vi ôm cây cột trong đại sảnh của bệnh viện, hét lên thật to: “Tôi không đi, tôi không đi, cứu mạng.”

“Có người ỷ thế hiếp người, thiếu gia nhà Thiệu nghị viện vì mặt mũi mà trái ý muốn tổn thương người khác, cương ngạnh ép người phá thai, tôi là người có thể chất khó mang thai, trước khi mất bà ngoại tôi vẫn luôn ngóng trông tôi có một đứa con để bầu bạn, khó khăn lắm tôi mới có được đứa bé này vậy, vậy mà … “

“Giữa ban ngày ban mặt, chỉ bởi vì anh là con trai của Thiệu nghị viện, mà có thể trắng trợn ương ngạnh ép người quá đáng như vậy sao?”

Thiệu Hàm Ngọc đen mặt, không ngờ Thu Vận Vi sẽ ra chiêu khóc lóc, Thu Vận Vi đá chân hất tay không cho hắn tới gần, nhưng chung quy vẫn bị hắn bịt miệng lại.

“Thu Vận Vi, cô có phải muốn chết không?”

Cô không muốn chết, nhưng cô bắt buộc phải giữ được đứa bé này.

“Những người này chắc chắn đã ghi lại video, anh cũng không muốn bị người khác công kích là kẻ lạm dụng quyền thế, làm xằng làm bậy đúng không.

“Tôi nói đứa bé này sau này sẽ không có chút quan hệ nào với anh, chính là thật sự không có liên quan, tôi cũng không ngốc, không phải nhìn không ra anh một chút cũng không muốn có nó. Cho nên tôi biết tôi không thể dùng đứa bé này để mưu lợi cho bản thân. Anh yên tâm, tôi thề về sau sẽ tuyệt không dây dưa với anh.”

Thu Vận Vi nghĩ gì đó rồi loạng choạn làm ra một phần hợp đồng, ký tên xong liền đưa cho Thiệu Hàm Ngọc.

Thiệu Hàm Ngọc vừa nhìn thấy hợp đồng, thất khiếu như muốn bốc khói, nội dung hợp đồng đại khái là nữ sĩ Thu Vận Vi đã trộm tinh trùng của Thiệu Hàm Ngọc tiên sinh, sau khi thanh toán, con do nữ sĩ Thu Vận Vi sinh ra không hề liên quan tới Thiệu Hàm Ngọc tiên sinh, giữa hai người không có bất luận nghĩa vụ hay quyền lợi gì.

Thiệu Hàm Ngọc tiên sinh không cần nuôi nấng dưỡng dục đứa bé này, sau khi đứa bé lớn lên cũng sẽ không có quyền lợi thừa kế tài sản của Thiệu Hàm Ngọc tiên sinh.

Thiệu Hàm Ngọc bị từng chữ trả tiền mua bán, đạt thành thỏa thuận giao dịch, còn có tài sản thừa kế trên hợp đồng kích thích.

Thu Vận Vi cảm thấy thỏa thuận này có thể hoàn toàn đem đứa bé tách khỏi Thiệu Hàm Ngọc, cô chú ý đến sắc mặt của Thiệu Hàm Ngọc, “Thiệu tiên sinh nếu không muốn bổ sung thêm điều khoản nào có thể ký vào.”

Thiệu Hàm Ngọc tức cười, nhìn về phía Thu Vận Vi nói: “ Được, tốt lắm, hiện tại cô thật sự rất có năng lực”

Thu Vận Vi mím môi: “…… Anh có thể ký vào không?” sau đó cô nhìn về phía những người vẫn nhìn về hướng bên này: “Con của tôi, tôi nhất định sẽ bảo vệ nó đến cùng, trừ phi tôi chết, trong nhà chỉ còn lại mình tôi, đứa bé này đối với tôi có một ý nghĩa rất đặc biệt, anh không thể cướp nó.”

Thiệu Hàm Ngọc nhìn về phía Thu Vận Vi ánh mắt trở nên không thể tưởng tượng được, cô gái này đang nói sự thật. Thu Vận Vi còn chưa có kỹ năng diễn xuất tốt như vậy, thật sự không phải là vì tiền, cũng không phải muốn tiến vào Thiệu gia, thế nên cô chấp nhất như vậy thật sự chỉ là vì muốn có đứa bé này.

Thiệu Hàm Ngọc không thể lý giải, vì sao lại bị một người kiên định được ăn cả ngã về không dọa sợ, đây vẫn là Thu Vận Vi mà hắn vẫn quen biết sao?

Có một loại ngốc, ngốc đến không thể tưởng tượng.

Thu Vận Vi nói: “ Anh ký đi, sau này nếu chạm anh tôi sẽ trốn, sẽ không xuất hiện trong bán kính 100 mét xung quanh anh, hôm nay đã có người đăng video rồi, tôi cũng có thể phối hợp cùng anh, à, còn có cảnh sát, nếu con trai Thiệu nghị viện vào cục cảnh sát chắc là khó coi lắm đấy.”

Cô gái này còn hiểu được chiêu vừa đấm vừa xoa, nhưng Thiệu Hàm Ngọc kỳ thật cũng không lo lắng về video hay là chuyện cục cảnh sát, Thu Vận Vi không hề có chỗ dựa chỉ là một cô gái trẻ, xem nhẹ thế lực của Thiệu gia.

Chỉ là ánh mắt cô gái này kiên định thẳng tắp khiến hắn hết sức chấn động, cô tuyệt không buông tay, tuyệt không lùi bước, điển hình cho câu nói cá chết lưới rách, thế nhưng tâm Thiệu Hàm Ngọc bắt đầu dao động vì cô.

Có lẽ Thiệu Hàm Ngọc còn trẻ, lúc này lại cảm thấy cô có thể đáp ứng những gì cô đã thỏa thuận, nên đã thả cô đi. 

“Thiệu Hàm Ngọc, đây là?” Một người trẻ tuổi đến phá tan bầu không khí căng thẳng giữa Thu Vận Vi và Thiệu Hàm Ngọc.

Thu Vận Vi từ trong đầu ký ức biết hắn ta là Du Bạc Lâm, trước kia khi nguyên thân ở bên Thiệu Hàm Ngọc đã từng gặp qua hắn, hắn có mối quan hệ tốt với Thiệu Hàm Ngọc.

Hai người đàn ông này ở cạnh nhau, khiến Thu Vận Vi cảm giác nguy cơ ngập tràn không tự chủ mà lùi một bước.

Bất quá Thiệu Hàm Ngọc lại không muốn Du Bạc Lâm biết đến chuyện này, “Không có việc gì.” Sau đó lại nâng mí mắt với Thu Vận Vi, “Đi thôi.”

Ánh mắt Thu Vận Vi sáng lên, “Anh đồng ý rồi?”

Thiệu Hàm Ngọc hừ lạnh một tiếng, dù sao sau này hắn cũng sẽ tuyệt đối không nhận đứa bé kia, một cô gái không nơi nương tựa có thể gây ra chuyện gì cơ chứ?

Thiệu Hàm Ngọc rời khỏi bệnh viện, chỉ là còn chưa đi được hai bước, cảnh sát mà Thu Vận Vi gọi đã đến, Thu Vận Vi vội nhỏ giọng nói với Thiệu Hàm Ngọc: “ Ký thỏa thuận, tôi sẽ giải thích với cảnh sát.”

Thu Vận Vi rất muốn Thiệu Hàm Ngọc nhanh chóng ký thỏa thuận, Thiệu Hàm Ngọc sợ Thu Vận Vi đem đứa bé vào Thiệu gia gây chuyện, còn Thu Vận Vi thì lo lắng sau này người nhà bọn họ người sẽ cướp con của cô, cho nên ký thỏa thuận là tốt nhất.

Thiệu Hàm Ngọc lãnh đạm liếc mắt nhìn Thu Vận Vi một cái, chưa có ai dám uy hiếp hắn đâu? Nhưng khi đã quyết định buông tha cho cô, hắn cũng không nghĩ nhiều, giơ tay xoẹt xoẹt ký thỏa thuận, sau đó liền nhìn thấy bộ dạng mặt mày hớn hở của cô .

Bên này Thu Vận Vi giải thích xin lỗi với cảnh sát xong, Thiệu Hàm Ngọc ở bên cạnh nói: “ cô còn chưa đi?”

Thu Vận Vi tay đặt lên bụng, “Hôm nay bị anh dọa, bụng có chút không thoải mái, muốn đến bệnh viện kiểm tra.”

Nhưng trong lòng Thu Vận Vi lại nói: “Nhóc con, tỷ tỷ vì giữ được nhóc chính mà nỗ lực chiến đấu với ác long, đáng tiếc nhóc lại không thể nhìn thấy.

Chờ nhóc con lớn lên, Thu Vận Vi cũng sẽ không kể cho nhóc nghe về người cha tệ bạc của nhóc, cho nên chuyện chiến đấu anh dũng với ác long hiện tại cũng chỉ có thể mình cô biết.

Nhưng Thu Vận Vi đã sai rồi. Trong khoảnh khắc linh hồn Thu Vận Vi được triệu hồi đến đây , thì linh hồn của đứa bé trong bụng cô cũng đã thức tỉnh, hơn nữa còn có thể nghe rõ âm thanh bên ngoài.

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp