“Không làm chuyện trái với lương tâm thì không sợ quỷ gõ cửa, ta thấy nàng chột dạ khi bị bắt gặp ăn vụng đồ ăn thì có.” Trên mặt Bạch Kim Bắc đầy vẻ chế nhạo, nhưng khi nhìn thấy trên mặt Phùng thị không vui vẻ thì ho nhẹ một tiếng, nói, “Nói đùa thôi mà, sao lại bảo là ăn vụng chứ, đồ vật trong nhà đều để nàng ăn mà.” 
Sau khi nhìn thấy món mà Phùng thị ăn chính là rau trộn gan heo, lập tức hắn trở nên tò mò, “Ngày thường không phải nàng ghét nhất là ăn nội tạng heo hay sao, nàng bảo nó có mùi hôi và vị rất khó ăn, lần trước ta mang về để hầm, nàng đã ném đi toàn bộ còn gì”. 
Nhớ tới chuyện này, Bạch Kim Bắc vẫn còn tiếc đứt ruột. Tuy nó hơi ngấy mỡ, nhưng ăn vừa dai lại vừa thơm, không phải là mùi thơm như ăn thịt. 
“Món này khác, đây là món rau trộn gan heo mà nương của Thủy Liễu làm.” Phùng thị trợn mắt lườm Bạch Kim Bắc một cái, “Hôm nay ta về nhà mẹ đẻ, nhìn thấy gan heo liền mang hai bộ về, để nương của Thủy Liễu trộn cho ta một chút, ăn rất ngon, chàng nếm thử xem thế nào?” 
“Vợ Bạch Thạch Đường trộn gan heo sao?” 
Hiện tại Tô Mộc Lam sống rất tử tế, đối xử với bốn đứa trẻ cũng rất tốt, lại làm thức ăn kiếm tiền, toàn bộ người trong thôn đều biết chuyện này, cho nên cũng thay đổi cái nhìn đối với nàng, trong lòng Bạch Kim Bắc cũng hơi thổn thức bốn đứa bé Bạch Thủy Liễu cuối cùng đã hết khổ cực. 
“Đúng thế, lần trước nương của Thủy Liễu làm mì gan heo ăn cũng rất ngon, ta đã nếm thử.” Phùng thị thấy Bạch Kim Bắc chỉ chú tâm nói chuyện, không nghe đi nếm rau trộn gan heo theo lời nàng nói. Nàng dứt khoát tự mình gắp một miếng nhét vào trong miệng hắn. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play