“Vậy mới đúng chứ.” Tô Mộc Lam tươi cười: “Sau này có chuyện gì liên quan đến thím Hàn mà ngươi nghĩ không thông, nếu nguyện ý tâm sự thì hãy đến nói với ta, ta cũng có thể đưa thêm ý kiến cho ngươi, có đôi khi gặp chuyện mà chỉ buồn bực trong lòng, thời gian quá dài thì vừa dễ dàng nghẹn ra bệnh, vừa khiến bản thân để tâm chuyện nhỏ nhặt.” 
Tô Mộc Lam có thể cảm nhận được Lưu thị là người có tấm lòng lương thiện, người như vậy nàng nguyện ý giúp đỡ khuyên nhủ, cũng nguyện ý đưa thêm nhiều ý kiến hơn cho nàng ấy. 
“Vậy sau này có chuyện gì ta sẽ tới tìm Tô tẩu tử trò chuyện nhiều hơn.” Lưu thị nhếch miệng nở nụ cười, chỉ là đang cười thì ánh mắt nhìn Tô Mộc Lam lại có thêm vài phần nghiêm trọng, ngay cả lông mày cũng nhíu lại. 
“Sao vậy, có phải mặt của ta có vết bẩn gì không…” 
Tô Mộc Lam thấy Lưu thị nhìn chằm chằm bản thân, theo bản năng vươn tay lên lau mặt. 
“Không đúng, không đúng.” Lưu thị vội vàng xua tay: “Ta chỉ là nghĩ hình như tuổi của Tô tẩu tử còn nhỏ hơn ta….” 
Lúc Tô Mộc Lam ép cưới Bạch Thạch Đường, tuy rằng coi như là cô nương lỡ thì, nhưng lúc ấy cũng chỉ vừa mười tám tuổi, bây giờ cũng mới là hai mươi mốt tuổi, so với Lưu thị năm nay đã hai mươi hai tuổi thì còn nhỏ hơn một tuổi. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play