Lúc Lục Văn Tình vừa vào sân đã nghĩ đến những quả hồng khô này, lúc này lại đang rảnh rỗi liền lấy vài quả trước. 
“Đợi làm xong, ta sẽ gửi đến nhà ngươi đầu tiên.” Tô Mộc Lam không ậm ờ, cười híp mắt đáp. 
“Lục tỷ tỷ, trong những quả hồng khô mà tỷ muốn, có của ta không?” Cố Vân Kê sáp lại gần, nhoài người trên lưng Lục Văn Tình, làm nũng ngọt như kẹo. 
“Có có có.” Lục Văn Tình điểm vào trán Lục Vân Khê: “Đến lúc đó ta chỉ để lại ba quả, còn lại đều cho muội.” 
“Để lại ba quả?” 
Cố Vân Khê chớp chớp mắt: “Lục tỷ tỷ ăn một quả, cho Lục ca ca một quả, vậy còn quả còn lại, Lục tỷ tỷ muốn cho ai vậy?” Quả còn lại tất nhiên là cho Cố Tu Văn rồi. 
Lúc này Cố Vân Khê biết rõ nhưng vẫn cố ý hỏi, khiến Lục Văn Tình xấu hổ đến mức hai má đỏ ửng, chỉ nhéo hai má Cố Vân Khê: “Nếu còn nháo, ta sẽ ăn hết chỗ hồng khô còn lại, không cho muội quả nào đâu.” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play