“Thật sự không cần.” Bạch Thạch Đường đỡ đỡ trán, “Có kẽ nàng không hiểu tính tình của Tằng chưởng quầy kia, nếu nhận ra được nàng có hứng thú nghe dù chỉ một chút thì hắn có thể nói từ bây giờ đến sáng ngày mai, trên đường không ăn cơm và ngủ nghỉ.” 
Cho nên chuyện này, trực tiếp đình chỉ, không thể cho đối phương bất cứ một chút hy vọng nào. 
Tô Mộc Lam nhoẻn miệng cười, lại cầm một quả nho cho vào miệng. 
Quả nho này ăn thật sự rất ngon, vả lại lúc này Bạch Thạch Đường mua nho từ huyện thành về chính là nho của vụ cuối cùng trong năm, sau này bởi vì thời tiết nên sẽ không được ăn, Tô Mộc Lam liền tiếp đón bọn nhỏ tới để ăn một ít. 
Bạch Thạch Đường thấy thế, lấy hai xâu nho từ đĩa nho to kia ra, gác sang đĩa nhỏ tiểu nói, “Cái này ta để ở trong phòng, buổi tối khi nào nàng đọc sách thì ăn.” Đây là quan tâm nàng. 
Tô Mộc Lam không ngăn cản lại, lúc này cũng không hề ăn quả nho nữa, chỉ tiếp đón bọn nhỏ tới ăn. 
Bọn nhỏ chơi nhảy dây cũng hơi mệt mỏi, giọng nói cảm thấy hơi khát, thấy nơi này có nước trà, có trái cây, liền nhanh chóng rửa ráy tay sạch sẽ, sau đó bước tới uống trà ăn trái cây. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play