Lúc trước, Bạch Thạch Đường vẫn luôn đề cập đến việc muốn làm ăn ở phủ thành, Tô Mộc Lam liền gật đầu: “Cũng được, ta nghe nói nơi này cũng nhiều quà vặt, đến mai đi hẻm nhỏ một chút.” 
Quán rượu lớn, cửa hàng lớn, bán được nhờ truyền miệng và danh tiếng, đồ vật không thể nói không tốt, nhưng để theo khẩu vị của rất nhiều người nên cũng thay đổi mùi vị hết lần này đến lần khác, tuy mùi vị ngon, nhưng suy cho cùng vẫn thiếu đi vài phần đặc sắc. 
Nếu thật sự muốn ăn quà vặt nào mùi vị vô cùng đặc sắc, chỉ có một thì phải đi vào những con hẻm vừa và nhỏ một chút, đi qua lại một chốc, tìm đến một nơi mở đủ lâu, nhưng cũng đủ nổi tiếng. 
“Vậy thì mau ngủ đi, buổi sáng dậy sớm một chút, xem thử trên đường có gì ăn.” Bạch Thạch Đường khẽ nói rồi hôn một cái lên trán Tô Mộc Lam. 
“Ừm, đi ngủ sớm một chút.” Tô Mộc Lam đưa tay ôm lấy cổ Bạch Thạch Đường. 
Trăng non đầu tháng lúc này đã xuống. 
Bầu trời đêm đen như mực, chỉ có sao lốm đốm đầy trời, như bảo thạch điểm xuyết đầy trên gấm vóc, tỏa ra ánh sáng lung linh. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play