“Vết thương của ngươi còn chưa khỏi hẳn, nếu muốn đưa cái gì tới nơi này thì thông báo một tiếng cho lão nhị là được.” 
“Thúc đừng khách khí như vậy, đây chỉ là việc nhỏ, cháu có thể làm được, cháu bị thương tay phải, tay trái không liên quan.” Thường Đại Lực nhếch miệng cười nói, “Hơn nữa, vết thương nhỏ này chỉ cần nghỉ ngơi hai ngày là tốt rồi, không bị thương gân cốt, chỉ bị thương ngoài da, không có việc gì.” 
Lưu Tiên Hưng thấy Thường Đại Lực nói như vậy, đành phải nói, “Vẫn phải cẩn thận một chút, nghỉ ngơi tử tế thì sẽ khỏi nhanh hơn.” 
“Trong rổ này của ngươi đựng cái gì thế?” “Cháu đi mua một ít vải.” Thường Đại Lực trả lời. 
Lưu Tiên Hưng nhẹ nhàng mở ra. 
Đúng là vải, hơn nữa có đủ loại kiểu dáng, một giỏ tre lớn như, số lượng thật sự không ít. 
“Sao mua nhiều như vậy?” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play