Đọc sách vốn là vì hiểu lý lẽ, nếu có thể thi đậu công danh thì đó chỉ là dệt hoa trên gấm, nhưng nếu là đức tính không hợp thì không cần thiết phải đọc sách nữa, đạo lý này lão phu hiểu rõ, Cố đại nhân cứ yên tâm.”
Tiết sơn trưởng lại nói với Bạch Vĩnh Hòa và Bạch Mễ Đậu, “Hôm nay các ngươi cũng chịu oan ức quá lớn, tặng cho các ngươi hai quyển sách này coi như là để bồi thường đi.”
Nói xong, ông cầm hai quyển sách từ trong tay tiên sinh đứng bên cạnh ra, lần lượt đưa cho Bạch Mễ Đậu và Bạch Vĩnh Hòa.
Bạch Mễ Đậu là cuốn “Xuân thu công dương truyện”, còn Bạch Vĩnh Hòa lại là cuốn “Tiểu mang Lễ Ký”.
“Sách này là sơn trưởng tự mình sao chép, trong đó đã viết chú thích tỉ mỉ kỹ càng, các ngươi lấy về đọc, nhất định rất có lợi.” Một vị tiên sinh đứng ở bên cạnh nói.
Hai người nghe vậy, lập tức vô cùng vui sướng, khi thoáng lật xem, phát hiện quả nhiên là như thế thì càng vội vàng nhìn về phía Tiết sơn trưởng nói lời cảm tạ.
Trong trường huyện vẫn còn có học sinh, ít ngày nữa tân sinh cũng muốn tới nhập học, Tiết sơn trưởng cùng vài vị tiên sinh đều còn rất nhiều chuyện bận rộn, vì vậy liền trước cáo từ đến học đường làm việc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT