Lục Tề Thuận chưa bao giờ trải qua tình huống như vậy, hoang mang hoảng hốt chạy về trước xe ngựa, rồi thúc giục gã sai vặt nhanh chóng đánh ngựa rời đi.
Nhiều người vây quanh như vậy cũng khiến cho gã sai vặt có chút hoảng sợ.
Trong lòng càng lo sợ thì càng dễ dàng mắc sai lầm, khiến cho Lục Tề Thuận còn phải bị người ta đánh vài cái chổi nữa, mãi một lúc lâu sau mới có thể đánh xe ngựa chạy ra khỏi thôn, bỏ lại đám người thôn Bạch gia ở đằng sau.
“Điêu dân, đúng là điêu dân!”
Lục Tề Thuận căm giận bất bình mắng to: “Thực sự là không biết trời cao đất dày!”
Những cây chổi kia có lẽ là dùng để quét sân, nên sau khi đánh lên trên người ông ta thì lưu lại một mùi phân gà nồng đậm, thậm chí trên tóc còn dính vài sợi lông gà, khiến cho Lục Tề Thuận không thể chịu đựng được.
Người ta thường nói vùng khỉ ho cò gáy thường sẽ xuất hiện điêu dân, lời này tuyệt đối không sai chút nào, hứa hẹn nhiều điều tốt như vậy mà một người, hai người đều không ai cân nhắc cả, những người này đều xứng đáng cả đời làm nhà nông chân đất!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT