“Không phải chứ, tiểu cô nương đó mặc quần áo làm bằng vải bông, ăn mặc giống như Thuỷ Liễu và Lập Hạ, còn nói mình là biểu muội họ hàng xa của Lập Hạ, nhìn thế nào cũng không thấy giống là thiên kim của huyện thái gia, ta, ta rầy bọn trẻ, nói là hái rau cẩn thận không được giẫm lên mạ lúa mì ở dưới chân, liệu thiên kim nhà huyện thái gia có ghi hận ta không chứ…”
“Yên tâm đi, hôm qua khi ta nhìn thấy huyện thái gia nói chuyện với lý chính thúc và Kim Bắc ca hoà nhã vô cùng, nếu ngươi nói thiên kim của huyện thái gia ăn mặc bình thường như nông hộ chúng ta mặc, chắc chắn cũng rất hiền hoà, sẽ không so đo với ngươi đâu.”
“Đúng vậy đấy, ta thấy huyện thái gia rất hiền hoà, nếu đã như vậy, quy củ ở nhà hắn chắc chắn rất nghiêm, thiên kim nhà huyện thái gia chắc chắn cũng rất tốt…”
Các dân làng bàn luận chuyện này, cảm thấy Cố Vân Khê chắc chắn là một tiểu cô nương ngoan ngoãn nghe lời và hiểu chuyện, cũng càng thêm khâm phục và tán thưởng huyện lệnh Cố Tu Văn…
Gió xuân thổi cả ngày đêm, mùa xuân đến, thời tiết dần dần ấm lên.
Các hộ dân càng thêm bận rộn, ở phân xưởng cũng vô cùng bận rộn.
Nhưng bận rộn thì bận rộn, người làm việc trong phân xưởng đều đã có thể làm việc một cách có trật tự, Tô Mộc Lam và Bạch Kim cũng không phải quan sát chặt chẽ cả ngày nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT