“Tô tẩu tử nói những lời này là quá khách khí với ta rồi, đây đều là chuyện nên làm.” Lục Văn Tình cũng rất tôn trọng Tô Mộc Lam, sự lo lắng của nàng bây giờ cũng là thật lòng… 
Dặn dò Tô Mộc Lam nên cố gắng dưỡng thương, kiêng ăn các đồ ăn không tốt cho vết thương, sau đó chỉ cho nàng cách dùng những loại thuốc mỡ này, cằn nhằn nói rất nhiều. 
Buổi trưa dùng cơm ở nhà của Tô Mộc Lam, sau đó buổi chiều liền thu xếp một chút chuyện quyên góp cho học đường gia tộc. 
Mãi cho đến khi mặt trời đã ngả về phía tây thì Lục Văn Tình mới rời khỏi nhà của Tô Mộc Lam. 
Tô Mộc Lam đi lại khó khăn nên đã để Bạch Thạch Đường thay mặt nàng ra ngoài tiễn khách. 
Đợi đến khi xe ngựa đã đi xa thì Bạch Thạch Đường quay lại trong sân, rót thêm một ít trà nóng vào chén cho Tô Mộc Lam: “Lục chưởng quầy và huynh trưởng của nàng ấy thật sự rất biết làm việc.” 
Là lời khen ngợi nhưng chỉ là từ miệng của Bạch Thạch Đường nói ra thì lại không có ý khen mà ngược lại có chút thở dài. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play