“Đất ruộng này coi như là tài sản để lại sau này cho bọn nhỏ, về sau nếu có chuyện gì thì cũng có thể phát huy tác dụng, Mễ Đậu sau này còn phải đi đọc sách ở học đường, lúc sau có thể còn phải đi thi công danh, ruộng đất này vẫn nên là có một ít.” 
Hàm ý là tuy rằng nàng nói sẽ nhận lấy nhưng cũng sẽ không tính toán giữ làm của riêng mà sẽ lưu trữ để sau này đưa cho bọn nhỏ. 
Bạch Thạch Đường đang muốn mở miệng nói sau này hắn cũng sẽ mua cho bọn nhỏ, nhưng suy nghĩ một lúc thì vẫn nuốt câu này xuống.
Mặc dù bây giờ Tô Mộc Lam đang ở nhà nhưng tài sản của nàng thì đều trải rộng khắp nơi, mỗi tháng đều có thu nhập cố định nên chắc hẳn cũng không quá để ý năm mươi mẫu ruộng đất này. 
Hơn nữa hắn cũng vừa mới trở về, nói nhiều thì cũng có vẻ hơi giả dối. 
Tô Mộc Lam lúc này coi như cũng đã nhận lấy, còn về phần nàng ấy xử lý như thế nào thì đó cũng là chuyện của nàng ấy. 
Bạch Thạch Đường không phản đối, chỉ uống sạch chén trà trong tay sau đó rót thêm một chén mới. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play