Nàng cũng đã xem xét kỹ lưỡng, sân trong nhà rất rộng, xây thêm mỗi bên hai gian phòng nhỏ, để mỗi đứa nhỏ đều có một phòng, tách ra để ở, như vậy thì phòng ở phía tây có thể để trống, đến lúc đó dùng để cất trữ đồ vật hoặc là ngộ nhỡ có chuyện gì cần dùng khẩn cấp thì sẽ có phòng để dùng.
Thừa dịp phải một thời gian nữa mới đến mùa thu hoạch lúa mì, thời tiết cũng ấm áp hơn, Tô Mộc Làm muốn sau khi chuyện bận rộn với thịt dê kho tộ xong thì sẽ triển khai việc xây thêm phòng.
Mọi người vừa nghe Tô Mộc Lam nói vậy, hiển nhiên là đồng ý với nàng luôn: “Được, đến lúc đó ngươi nhớ kêu chúng ta, chuyện khác có lẽ sẽ không làm được chứ chuyện cần sức lực như này thì nửa phần cũng không thành vấn đề.”
Hơn nữa nếu nhà Tô Mộc Lam xây nhà thì đồ ăn nhà nàng đãi cũng thật sự rất ngon.
Lần trước khi đi sửa tường sân đã được ăn mấy ngày, bây giờ vẫn còn nhớ mong hương vị đó, đều ước gì nhà Tô Mộc Lam có thể sửa chữa nhà thêm vài lần nữa để bọn họ có thể đỡ thèm ăn.
Bây giờ lại nghe Tô Mộc Lam nói như vậy thì đây chẳng lẽ không phải là chuyện đáng vui mừng hay sao?
Chuyện Tô Mộc Lam tặng thịt dê kho tộ và chuẩn bị xây thêm phòng rất nhanh chóng đã lan truyền trong thôn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT