Tô Mộc Lam không thèm để ý đến điều này, nhưng bốn đứa trẻ còn nhỏ…
Có một số việc, không thể không làm một cách hoàn hảo.
Nói thành trong nhà bị mất mười cân gạo, vậy chứng tỏ đối phương đúng là tới để trộm đồ vật, cho dù có người muốn giải quyết việc này, cũng có thể lấy lý do bị mất gạo mà phản hồi lại.
Về phần đối phương có phải thật sự tới trộm gạo hay không cũng không thành vấn đề.
Làm kẻ trộm, trước hết sẽ không dám nhảy ra phản bác. Cho dù có thật sự ngu xuẩn muốn nhảy ra, cũng phải xem người khác có tin hay không.
Hai đứa Bạch Thủy Liễu và Bạch Lập Hạ chung quy lại lớn tuổi hơn hai đứa kia nên không nghĩ quá nhiều, chỉ nghĩ Tô Mộc Lam nói mất mười cân gạo là để cho mọi người tin tưởng có kẻ trộm, vì vậy liền gật gật đầu, “Vâng, chúng con sẽ nói ra bên ngoài theo lời nương dặn là mất mười cân gạo.”
“Hai con nhớ kỹ chưa?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT