“Cháu thật là cẩn thận chu đáo, còn nghĩ đến những điều này.” Bạch Khang Nguyên liên tục cảm thán.
Cảm thán Bạch Kim Bắc đã nghĩ chuyện này chu đáo như vậy, cũng cảm thán Bạch Kim Bắc có ánh mắt lâu dài, và càng cảm thán hơn là sự hào phóng của Bạch Kim Bắc.
Phần thường cho ba vị trí đầu, nếu là nhiều đệ tử tới học thì đó là cổ vũ bọn trẻ chăm chỉ đọc sách, có lòng tiến bộ, nếu là chỉ có ít đệ tử tới học thì phần thường đó được coi như trợ cấp, cổ vũ người khác cũng gửi đứa nhỏ nhà mình đi đọc sách.
Vừa rồi còn đang bàn luận chuyện bồi dưỡng đời sau, hy vọng thôn Bạch gia sẽ có thêm nhiều người có năng lực xuất chúng, nhưng trước mắt không phải đang có một người rồi sao?
Bạch Khang Nguyên đột nhiên có cảm giác vui mừng vì đã có người kế thừa, sóng sau đè sóng trước.
“Cũng là do thúc lý chính tốn nhiều tâm tư mong muốn bọn nhỏ có thể đến học đường đọc sách, nên cháu mới có thể nghĩ đến những chuyện này mà thôi.” Bạch Kim Bắc trả lời vô cùng khiêm tốn.
“Cháu đã có tấm lòng như vậy, là điều khó có được, cũng là điều đáng quý.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT