“Đúng là như vậy, nhưng lúc này cũng hơi chậm trễ.” 
Tô Mộc Lam nói, “Ta cũng không gạt các ngươi, số lượng đồ ăn mà cửa hàng bán mỗi ngày các ngươi cũng nhìn thấy, có thể nói là không ít, mỗi ngày ta cùng bốn đứa trẻ bận rộn hết cả ngày, sau này nếu việc buôn bán lại tốt hơn nữa, sợ là ban ngày cũng không làm kịp, ta chẳng thể làm được bất cứ thứ gì khác, cũng khiến bọn nhỏ mệt quá sức.” 
“Bọn trẻ còn nhỏ, sau này cũng có thứ mà chính chúng muốn học, không thể cứ luôn đi theo ta làm thức ăn, mà ở chỗ ta thì sao, nếu mọi thứ thuận lợi thì tốt, nhưng nếu một ngày nào đó ta đau đầu nhức óc, không làm thức ăn được thì bên trong cửa hàng sẽ không có đồ vật để bán.” 
“Cho nên ta suy nghĩ, dạy hai vợ chồng các ngươi làm thức ăn, các ngươi làm một ít, ta làm một ít, như vậy đều có thể gánh vác lẫn nhau, có chuyện gì cũng có thể quan tâm hỗ trợ lẫn nhau, không đến mức có việc gì lại trở nên luống cuống.” 
“Lại nói tiếp về vấn đề tiền của chúng ta, cũng đừng chia tiền theo phương pháp chỉ tính lãi ròng như trước đây, cứ dựa trên sổ sách mà chia đôi là được, các ngươi thấy thế nào?” Hai vợ chồng lại suy nghĩ hồi lâu. 
“Quá tốt rồi, chúng ta cũng rất vui, nhưng mà …” 
Ngô Trác Viễn gãi gãi đầu, “Tô tẩu tử thật sự yên tâm về chúng ta sao? Không sợ đến lúc đó truyền nghề cho đồ đệ, sư phụ chết đói hay sao? Ngộ nhỡ hai chúng ta học xong cách làm thức ăn này, sẽ vong ân phụ nghĩa thì làm sao bây giờ?” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play