“Cháu vẫn luôn làm buôn bán nhỏ, cũng có thu vào, cũng vừa mới hợp tác với người khác chuẩn bị khai trương một cửa hàng trên trấn, sau đó ít nhiều cũng có thể kiếm thêm được một chút, chi tiêu trong gia đình vẫn là có thể đủ.”
Tô Mộc Lam cười nói: “Thúc lý chính mấy ngày nay quá vất vả rồi, đồ mà cháu có thể lấy ra cũng không nhiều, hai món ăn này cũng không phải là đặc biệt đáng giá gì cả, thúc lý chính không ghét bỏ là tốt rồi, chỉ là thêm hai đồ ăn vào bữa tối thôi mà.”
“Thúc lý chính nếu không nhận mấy món này, vậy thì mấy lời nói tiếp theo cháu không thật sự không mở miệng nói được rồi.”
Thấy Tô Mộc Lam nói như vậy, Bạch Khang Nguyên nói: “Có chuyện gì thì cháu cứ nói, nếu có thể giúp đỡ thì ta nhất định sẽ giúp cháu một tay.”
“Vậy thì cháu sẽ nói thẳng vậy.”
Tô Mộc Lam cười nói: “Thúc cũng biết cháu đang buôn bán khoai lang sấy khô, khoai lang trong nhà cũng dùng gần hết rồi, cháu nghĩ trong thôn chúng ta có đất đai cũng màu mỡ, trồng đều là loại khoai lang đỏ, vừa ngọt vừa ngon, chỉ muốn xem nhà ai có nhiều khoai lang muốn bán thì cháu muốn mua về một ít.”
“Đây là làm ăn mua bán đàng hoàng, nhưng nếu lần lượt tới cửa hỏi nhà ai có, nhà ai không có, vừa tốn thời gian lại phí sức lực, cũng có nhiều điều không tiện, ví dụ như nhà ai hỏi, nhà ai lại không hỏi, cũng dễ dàng làm cho người khác nghĩ nhiều, vì thế muốn làm phiền thúc lý chính ở cửa nhà thờ tổ giúp cháu hỏi một câu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT