Bạch Kim Bắc cười khà khà, lại đưa ly trà qua, “Nói nhiều như vậy, chắc nương tử cũng khát nước rồi, uống một ngụm trà đi. 
Lúc này Phùng thị không từ chối nữa, vươn tay đoạt chén trà, uống một cạn một hơi sạch sẽ, sau đó lau miệng, “Được rồi, mau dọn dẹp đi, giục Vĩnh Hòa sớm đi ngủ thôi.” 
“Đúng rồi, ta hầm chén canh gà cho thằng bé, chàng múc lên mang cho nó đi, để nó uống một chút, không uống hết một chén thì cũng phải uống nửa chén mới được.” 
“Đứa nhỏ này thật sự là quá cầu tiến, đọc sách cũng không biết sớm muộn gì, chỉ sợ thân thể nó không chịu nổi, đúng là đặt ra chuyện gì đều phải thực hiện bằng được mới thôi, không biết cái tính này giống ai!” Giống ai? 
Ai biết … 
Bạch Kim Bắc sờ sờ cái mũi, mở miệng đáp lời, bưng canh gà tới phòng Bạch Vĩnh Hòa, giục thằng bé uống xong canh rồi sớm đi ngủ. Hôm sau, Tô Mộc Lam dậy sớm, dọn dẹp làm cơm sáng. 
Bốn đứa đầu củ cải cũng rời giường theo, giúp đỡ dọn dẹp sân, đi giếng nước xách nước về. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play