"Cậu Tiêu, sau khi tôi đầu tư cũng chưa từng đến nhà xưởng xem qua. Gần đây rảnh rỗi nên thuận tiện đi một vòng." Kiều Văn Bách giải vây giúp Giang Kiến Dân: "Nếu đã gặp, vậy thì cùng nhau ăn một bữa cơm."
"E là không được, hôm nay tôi có tiệc, hôm khác sẽ mời ông Kiều ăn cơm sau." Tiêu Lệ nói xong câu đó, giám đốc Quý cũng vừa lúc mang rượu đến, Tiêu Lệ liếc mắt nhìn Giang Kiến Dân một cái, ánh mắt anh dừng trên ly rượu của Giang Kiến Dân: "Anh ba, tửu lượng của anh không tốt, đừng ở bên ngoài uống rượu, mọi người cứ từ từ ăn, chúng tôi đi trước đây".
Kiều Văn Bách nhìn bóng dáng của Tiêu Lệ rời đi, rồi nhìn về Giang Kiến Dân đang ngồi bên cạnh, chỉ mới vài phút mà anh đã đổ mồ hôi muốn ướt cả áo.
Ông ta trêu chọc nói: "Cậu sợ như vậy sao? Chẳng phải ngày hôm qua còn nói lời thề thốt, cho dù cậu quyết định thế nào thì giám đốc Giang cũng sẽ ủng hộ cậu vô điều kiện à?"
"Thôi, ông đừng nói nữa." Giang Kiến Dân không còn gì để nói, anh dùng vạt áo lau mồ hôi trên mặt: "Tôi chỉ muốn cho em gái một cái bất ngờ." Anh căng thẳng, cổ họng khô khốc nên bưng một ly rượu uống hết một ngụm: "Rượu này uống thật ngon, so với rượu đế còn ngon hơn, còn rất thơm".
Giang Kiến Dân vẫn chưa uống đủ, nhưng đã nếm được hương vị, anh cũng không uống nữa.
Trợ lý nhìn anh dường như không thoải mái: "Anh Giang, không thì anh uống cùng ông Kiều đi? Tôi không uống rượu nữa, chút nữa tôi đưa anh về?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT