Cao tổng nói nếu chậm trễ sẽ xảy ra chuyện, nếu sau khi tin tức bị phát tán ra, chỉ sợ muốn nắm được đất sẽ rất khó, cho nên mới quyết tâm bỏ vốn.
Ông ấy cũng không lo chuyện không thể thu hồi lại tiền, nếu thành phố được phát triển thành công thì giá trị đất đai sẽ tăng cao, bán vội ra ngoài cũng có thể kiếm được chút tiền lời.
Còn việc tăng vốn của nhà xưởng bên này có lẽ cũng không vượt qua mấy trăm vạn.
"Cậu Giang, nhà xưởng vẫn có lợi nhuận, tôi có thể thấy được sự phát triển của nó trong tương lai, cậu dự tính bỏ bao nhiêu vốn?" Kiều Văn Bách cười gượng nói: "Tiêu tổng đã mua một mảnh đất nên chắc hẳn toàn bộ tiền đều đã đầu tư ra bên ngoài rồi đúng không? Tài chính trong tay các cậu không dư dả, vậy nên tôi có thể bỏ ra toàn bộ số tài chính cần dùng cho việc mở rộng nhà xưởng".
"Ông đồng ý sao?" Giang Kiến Dân hưng phấn nói: "Kiều tổng, nếu ông không có ý kiến thì chúng ta liền rót vốn vào dựa theo cổ phần?"
Kiều Văn Bách đóng văn kiện lại: "Được, chúng ta để chuyện này nói trên bàn ăn đi."
Giang Kiến Dân cười ha ha đồng ý: "Nếu ông đồng ý, vậy ký tên ở đây, đến lúc đó đừng đổi ý." Anh lấy công văn cùng bút ra, nụ cười trên mặt chợt cứng đờ: "Chết rồi, tôi quên mang bút rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT