Không thể vay ngân hàng, giải pháp duy nhất của Tiêu Lệ là tự bản thân đầu tư, dùng số tiền này để phát triển dự án, sau đó dùng tài sản đang xây dựng để thế chấp.
Là một người kinh doanh, tổng giám đốc Quý phải suy nghĩ về việc kiểm soát rủi ro, ông ấy căn bản không cần nghĩ đã trực tiếp đầu tư tiền vào dự án mà Kiều Văn Bách đưa cho ông ấy, thay vì tiếp tục ném tiền vào cái hố không đáy của Tiêu Lệ, gia tăng rủi ro cho bản thân.
"Tiêu Lệ và Giang Mật đều là những người có năng lực, hơn nữa còn trọng tình trọng nghĩa. Cho dù lần này có gục ngã, miễn là có cơ hội thì họ vẫn sẽ quay trở lại." Vợ của tổng giám đốc Quý bỏ các sản phẩm dưỡng da ra bàn, cởi chiếc khăn tắm trên đầu ra, lau mái tóc dài đã được sấy khô một nửa của mình nói thêm: "Dệt hoa trên gấm thì dễ nhưng đưa than trong ngày tuyết rơi lại khó. Ông đẩy dự án của Kiều Văn Bách đi, đầu tư vào dự án của Tiêu Lệ sẽ tốt hơn đấy".
"Tại sao?" Tổng giám đốc Quý chua chát hỏi: "Bởi vì bà với Giang Mật hợp ý à?"
"Ông nói bậy bạ cái gì đấy? Tôi tin tưởng cách nhìn người của bản thân, nếu ông không tin thì cứ chờ xem, cho dù ông không giúp bọn họ thì bọn họ cũng có thể tự vượt qua khó khăn."
Tổng giám đốc Quý càng tò mò hơn nên tiếp tục hỏi: "Sao bà lại biết được?"
"Từ cuộc nói chuyện với nhau, Giang Mật là một người tốt, mà người tốt sẽ có phúc báo".
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT