Giám đốc Quý rút ra một điếu ngậm ở trong miệng, quẹt que diêm, châm lửa vào điếu thuốc. Ông ta rít một ngụm thuốc, cánh tay đặt ở trên cửa sổ xe, khép hờ mắt nhả khói, trong lòng cân nhắc mục đích đến đây của Kiều Văn Bách.
Nếu như Kiều Văn Bách vẫn chưa từ bỏ ý định đối với miếng đất kia, chỉ sợ phải cho Tiêu Lệ chỗ tốt, mới có thể chia được một chén canh.
Giám đốc Quý nhìn hai người ngồi ở ghế sau từ kính chiếu hậu, Kiều Văn Bách hạ cửa sổ hút thuốc, nhìn đường phố, như thể đang suy nghĩ cách bắt chuyện.
Bên kia, Tiêu Lệ mặt không chút thay đổi, trong tay nghịch que diêm, nhưng không hút. Đôi mắt anh u ám giống như vực sâu không đáy, không biểu lộ bất kỳ cảm xúc nào.
Trong lòng ông ta không khỏi lẩm bẩm, chuyện này không liên quan gì đến ông ta, tại sao ông ta lại đi cùng đến đây chứ?
Khi giám đốc Quý đang định xuống xe, liền nghe Kiều Văn Bách mở miệng.
"Tổng giám đốc Tiêu, hôm nay tôi tới tìm cậu nói một chuyện làm ăn ." Kiều Văn Bách dùng ngón tay búng tàn thuốc, ánh mắt nhìn về phía Tiêu Lệ, khóe miệng mang theo ý cười: "Vốn dĩ tôi nên chờ tổng giám đốc Giang xuất viện, lại hẹn cậu nói chuyện hợp tác, chỉ là có chuyện cấp bách, hy vọng tổng giám đốc Tiêu đừng để ý."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT