Lão sư nói muốn trở thành một vũ công giỏi, không chỉ cần có tài năng mà còn phải chịu khổ hơn người khác.
Cô bé không sợ khổ.
Tiêu Noãn Noãn bĩu môi: "Anh hai muốn lên trời, anh ấy chắc là không thể trông cậy vào rồi".
Giang Mật bật cười ôm chặt lấy Tiêu Noãn Noãn, con bé này mỗi ngày từ cung thiếu niên về không hề dính lấy cô, mà mỗi ngày đều chăm chỉ ở phòng tập nhảy. Khi ấy cô cũng đau lòng muốn cô bé nghỉ ngơi một chút.
Cô bé cười hồn nhiên, nói: "Chị dâu, em muốn trở thành một vũ công giỏi nhất, khi chị xem em biểu diễn là có thể nhìn ra em ngay."
"Được, em luyện nhảy đi, sau khi luyện xong thì chị gội đầu cho em." Giang Mật hôn lên trán cô bé một cái.
Những ngày chờ đợi ở nhà của Giang Mật cũng không quá khó khăn, bởi vì hình như Tiêu Noãn Noãn biết tâm tình lo lắng của cô nên đã xin phép tạm nghỉ ở cung thiếu niên để ở bên cạnh cô, làm một hạt dẻ cười để dỗ cho cô vui.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT