"Đã một tuần rồi?" Lâm Quế Phương thở dài: "Hai tháng trước, cô tôi nói với tôi rằng hình như chuyện tốt của anh họ tôi gần rồi, anh ấy thế mà lại trộm viết thư cho một nữ đồng chí, nhưng anh ấy không gửi đi. Khi cô tôi hỏi thì anh ấy cười cam chịu, nói với cô tôi rằng nếu nữ đồng chí kia chấp nhận sự theo đuổi của anh họ tôi, đồng ý xử đối tượng với anh ấy thì anh ấy sẽ chọn thời điểm để đưa về nhà giới thiệu. Một tháng trước, anh ấy đột nhiên không nhắc tới nữa, vội vàng đi nhậm chức. Tôi và cô suy đoán rằng nữ đồng chí kia không đồng ý sự theo đuổi của anh ấy. Anh ấy đã đến Bắc Kinh là để điều trị vết thương tình cảm, vậy nên cũng không ai dám nhắc tới chuyện này với anh ấy nữa".
Giang Mật cảm thấy vấn đề này thật khó hiểu, chẳng lẽ Lâm Thiển Thiển không phải là người con gái mà Cố Lan Thanh thích?
"Cô có biết người con gái kia là ai không?"
"Hình như là một nhân viên nữ ở tiệm cơm của cô." Lâm Quế Phương mơ hồ nói: "Anh họ tôi nói là nếu cô ấy đến gặp anh ấy thì đừng nói với cô ấy rằng anh ấy đã đến Bắc Kinh."
"Vậy à." Giang Mật hiểu rõ trong lòng, Lâm Thiển Thiển cũng đến Bắc Kinh để chữa lành vết thương tình cảm của cô ấy. Giang Mật đưa ra lời mời: "Phương Phương, khi nào cô đến Bắc Kinh thì hãy mời anh họ của cô đến nhà tôi cùng ăn tối nhé."
"Được." Lâm Quế Phương đau khổ nói: "Mật Mật, tôi đã rất lâu không ăn được đồ ăn của cô. Tôi đã mua rất nhiều đồ trẻ em ở đặc khu, đợi khi cô sinh con tôi sẽ gửi chúng cho cô. Dừng một chút, nghĩ đến cảnh Tiêu Lệ cầm dao trong bếp, cô rụt cổ, hèn nhát nói: "Đợi khi nào anh rể không có ở nhà thì tôi sẽ mang tới nhà cô nhé".
Giang Mật cười nói: "Đừng sợ anh ấy, tôi làm chủ cho cô."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT